Một người đàn ông trung niên đứng ra hoà giải: “Cô Cảnh, cô vào ngồi đi. Tổng giám đốc Lục đã lâu
không gặp mẹ rồi, để bọn họ tâm sự trò chuyện nhé.” Sau đó, có người nhặt quà của Cảnh Y Nhân mang vào, may mà món quà được bọc bằng giấy chống thấm nước nên không bị bẩn gì.
“…” Cảnh Y Nhân lười so đo, Ngô Tú Quyên là người được chúc thọ hôm nay, cô là công chúa, chẳng lẽ chút độ lượng ấy mà cô cũng không có hay sao. Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân tao nhã bước vào, đặt món quà xuống bàn trà.
Ngô Tú Quyên lại chỉ chăm chú kéo vạt váy thêu hoa thấp kém của mình mà hỏi Lục Minh: “Minh à, con xem chiếc váy này của mẹ có đẹp không? Là Lý Đồng tự mình chọn cho mẹ đấy. Cô bé này đúng là tốt bụng, không chỉ được giáo dục tốt mà tu dưỡng, tố chất cũng tốt, lại xinh đẹp nữa. Mẹ rất thích chiếc váy này.”
Nói xong, Ngô Tú Quyên còn liếc Cảnh Y Nhân một cái đầy thâm ý. Dường như đang ám chỉ cảnh Y Nhân không những không được giáo dục tốt mà tu dưỡng, tố chất cũng không tốt, người lại xấu xí như vậy.
“Toàn là mặt hàng kém chất lượng, vậy mà còn không biết xấu hổ, đi khoe ra.”
“…” Cảnh Y Nhân đột ngột nói chen vào, Ngô Tú Quyên tức giận đến mức muốn hộc máu, chỉ hận không thể tự tay tát Cảnh Y Nhân một cái, nhưng vì giữ gìn mặt mũi của con trai, bà vẫn phải nhịn xuống. Bà tức tối hung hăng trừng Cảnh Y Nhân một cái, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-boss-la-cong-chua/959100/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.