“Ha ha ha ha!”
Cô cười lớn, “Tôi nghĩ cô điên rồi! Khương Mạn mà giúp cô? Còn trả tiền bồi thường hộ cô?”
“Cô biết là bao nhiêu không? Năm mươi triệu tệ! có bán cả người cô đi cũng chả đang giá đấy!”
Từ Tiểu Mạn định mở mồm nói tự nhiên im bặt. An Kỳ cũng nghe thấy tiếng động ở đằng sau lưng. Mấy cô gái trong nhóm cũng biết hai người đang cãi nhau nhưng lại không hiểu tiếng Đế Quốc, cho nên bỏ về phòng mình không muốn xuất hiện.
An Kỳ còn đang tưởng là thành viên trong nhóm, đang muốn làm bẽ mặt Từ Tiểu Mạn thì đột nhiên giọng nói lạnh lùng lười biếng của phụ nữ vang lên.
“Cô có đáng năm mươi triệu tệ hay không thì tôi không biết, nhưng Từ Tiểu Mạn ở chỗ tôi sẽ đang 100 triệu.”
Khương Mạn.
An Kỳ không dám tin người đứng sau mình vậy mà lại là Khương Mạn.
Trong mồm Khương Mạn còn đang ngậm một cây kẹo mút, chiếc áo khoác dài màu be đơn giản kết hợp với áo phông trắng đóng thùng và quần jean cạp cao.
Cái đầu đinh làm tăng thêm độ sắc sảo trên khuôn mặt, cùng với một vẻ đẹp theo kiểu hoang dã giống như một con dao có thể giết người. Đặc biệt bây giờ mặt cô còn mang vẻ trêu tức đối phương.
Chị Lam cầm điện thoại, camera đã được mở, không biết đã quay được bao nhiêu.
“Cô Khương.” Mắt Từ Tiểu Mạn phát sáng, giống như con mèo nhỏ đang xù lông đột nhiên thấy chủ nó.
“Cửa không đóng nên tôi vào.” Khương Mạn nhìn cô gật đầu, “Đã dọn đồ xong chưa?”
“Xong rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612245/chuong-1286.html