"Chỉ bằng cách khiến cả con và Mỹ Lâm làm chuyện xấu, thì nhà chúng ta mới có thể ngoan ngoãn nghe lời của bác ấy."
Giọng của Khương Nghiệp Minh trầm thấp đến đáng sợ: "Trước đây, có một số chuyện ta không dám nói với anh em các con, bởi vì ta cho rằng nó có thể là một cách bảo vệ các con nhưng xem ra ngay từ đầu ta đã sai rồi.! "
"Có lẽ biết rõ hơn ai hết những mẫu nội tạng mà bác cả đưa cho con đặc biệt như thế nào."
Sắc mặt Khương Vân Kỳ tái nhợt, anh ta gật đầu: "Rõ ràng những mẫu nội tạng đó đã rời khỏi cơ thể người lâu như vậy, vậy mà vẫn như còn sống, vẫn còn đập, thậm chí máu vẫn còn đỏ tươi."
"Nó còn có một khả năng tái sinh kỳ lạ... giống như... sẽ không bao giờ chết vậy..."
"Con cũng đã từng nghi ngờ... liệu những cơ quan này có phải của con người hay không."
Khương Vân Kỳ hít sâu một hơi: "Cha, có phải cha biết biết những nội tạng này thuộc về ai không?"
Trong mắt Khương Nghiệp Minh mang vẻ giễu cợt đến cực điểm, đương nhiên là ông ta biết.
Nếu năm đó ông ta đi muộn hơn một chút nữa thôi, e rằng người cũng đã bị mổ xẻ rồi! Ngay cả Tiểu Bảo cũng suýt chút nữa...
"Những nội tạng đó là của cô con, Khương Nhược Lai!"
“Cái gì?!” Khương Vân Kỳ sợ tới mức suýt chút nữa ngã khỏi sô pha.
"Con nghĩ làm sao một người đang sống bình thường lại có thể bị điên?"
"Con nghĩ tại sao bác cả lại yêu cầu con nghiên cứu cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612009/chuong-1050.html