Người thanh niên đi cùng Sở Thánh Kỳ tên là Khương Tiểu Bảo, được người khác gọi với biệt danh là Bảo nhi gia!
Cậu ta thực sự còn rất trẻ, mới 18 tuổi, vừa mới thành niên. Nhưng khi nói về phương diện học hành dốt nát thì cậu ta là một chuyên gia.
Khi phó tổng giám đốc Vương nhìn thấy cậu ta thì như nhìn thấy một vị cứu tinh, anh ta không ngừng hú hét.
“Anh là ai?” Khương Tiểu Bảo nhìn chằm chằm phó tổng giám đốc Vương với vẻ chê bai.
"Tôi là Tiểu Vương của Evergreen Capital, năm ngoái tôi đã có vinh hạnh đến thăm nhà, chị hai của cậu là cổ đông lớn của Evergreen Capital. Tôi..."
Khương Tiểu Bảo vênh váo tự đắc: "Thì ra là nô lệ của chị hai tôi à."
Phó tổng giám đốc Vương không những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn nịnh nọt: "Đúng vậy, được làm nô lệ cho nhà họ Khương chính là vinh hạnh của tôi, Bảo nhi gia, xin cứu mạng! Cậu cứu tôi với!"
Khương Tiểu Bảo không hề coi trọng anh ta, cậu ta chỉ đến xem trò vui, nhưng tiếng quát của Sở Thánh Kỳ vừa rồi khiến cậu ta cảm thấy thích thú.
Chưa kể... cậu ta còn nhìn thấy Lý Mặc!
"Đây không phải là Thư ký Lý tiếng tăm lừng lẫy sao? Thật kinh ngạc, không biết người này đã đắc tội gì với Thư ký Lý vậy?"
Lời nói của Khương Tiểu Bảo nhắm vào Lý Mặc nhưng ánh mắt lại nhìn Khương Mạn.
Cậu ta hất cằm về phía Sở Thánh Kỳ: "Sở thái tử, người bạn này của anh thật là giỏi, còn có thể có quan hệ với thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611690/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.