Chương trước
Chương sau

Tang Điềm không nhìn nổi nữa, “Ngoan đi, tôi và chị đi một lúc về rồi mua cháo cho anh.”  
“Quỷ mới húp cháo, ông ăn thịt!” Khương husky phẫn nộ.  

Tang Điềm: “Anh quan tâm tới miệng hay tới mông?”  
Khương Nhuệ Trạch: “……”  

Khương Mạn không nhìn nổi cảnh hai người này đấu mồm nữa lập tức kéo Tang Điềm đi, tình hình của anh ba bây giờ không được ăn ‘ớt’ nữa……  
Ra khỏi phòng bệnh VIP, Khương Mạn cũng không đi xuống lầu mà kéo Tang Điền sang một phòng bệnh khác, tối qua cô ở phòng này nghỉ ngơi, bệnh viện nhà mình mà nghỉ ở phòng nào chả được.  
“Nói đi, em đang làm cái quái gì vậy?”  
Khương Mạn sớm đã nhìn thấy tâm tư của con nhóc này, chỉ không vạch trần trước mặt Khương Nhuệ Trạch mà thôi.   
“Hi hi, người ta nhớ chị mà, tối qua nhắn tin chị không để ý tới em.” Tang Điền dán lên người cô.   
Khương Mạn chọc ngón tay vào trán cô, sau đó từ từ đẩy cô ra xa: “Còn không nói thật?”  
“Được được được, em nói!” Tang điềm giơ hai tay lên đầu hàng: “Em muốn rủ chị đi xem nhạc hội.”  
“Nam thần của em tổ chức nhạc hội?” Khương Mạn có đọc lướt qua nội dung tin nhắn: “Vậy cướp được vé chưa?”  
“Ài, khó cướp lắm, đây là nhạc hội đầu tiên của Nine, ai cũng không biết, cũng chả có thông báo trước gì cả!”  
Tang Điềm kích động: “Chị, chị không biết Nine có bao nhiêu là tài hoa đâu! Em nhất định phải cho chị gặp thần tượng của em, đi xem nhạc hội lần này nhé, anh ấy không bán vé đâu! Không bán vé ấy chị hiểu không?”  
“Anh ca sĩ đó cũng ghê gớm phết? 100.000 tấm vé tặng miễn phí cho fan, không cần dùng chứng minh thư đi mua vé, mấy kẻ phe vé cũng bó tay.”  
Nói về thần tượng của mình hai mắt Tang Điềm như phát sáng.   
Khương Mạn mặc dù không có hứng thú lắm nhưng vẫn không xen ngang lời cô, cô không theo dõi mấy ca sĩ, nhưng ca sĩ tên Nine này làm ra hành động này cũng thật là hào phóng.   
“Tri ân người hâm mộ à? Đúng là hiếm gặp.”  
“Đúng vậy!” Tang điềm cầm điện thoại tìm thông tin của thần tương: “Nine là một trường hợp đặc biệt, mặc dù không debut ở trong nước nhưng anh ấy là ca sĩ có năng lực nhất mà em từng gặp!”  
“90% thu nhập của anh ấy mấy năm qua đều được quyên góp vào những dự án bảo vệ môi trường, anh ấy cũng là đại sức bảo vệ tự nhiên toàn cầu!”  
Tang Điềm nói mãi không ngừng: “Nhân cách tốt thì thôi đi, lại còn cực kỳ tài năng! Các bài hát đều là do anh ấy tự viết, cứ như một cuốn tự truyện vậy!”  
Khương Mạn uống một ngụm nước rồi hỏi một câu: “Tự truyện?”  
“Đúng vậy, tất cả các fan đều cảm thấy anh ấy viết về một người, một cô gái nhỏ tên là Cửu”.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.