Chương trước
Chương sau
Nguyên chủ không phải đồ ngốc, cô càng không phải.   
Khương Nhuệ Trạch quay đầu nhỏ giọng lẩm bẩm: “Vậy cái trường học viện nghệ thuật cũng chỉ là cái học viện nát thôi à? thế này mà cũng đứng top 10……”  

Khương Mạn có nằm mơ cũng không nghĩ một ngày bị Khương Nhuệ Trạch coi thường văn hoá thế này.  
“Sao hai anh ấy ngốc nghếch vậy nhỉ?” Khương Mạn chỉ vào đầu nghi ngờ quay sang hỏi Bạc Hạc hiên.   

“Em là thông minh nhất.” Bạc Hạc Hiên xoa đầu cô. “Khương Đại thông minh.”  
Nói xong không nhịn nổi bật cười.   
Khương Mạn không cảm thấy anh đang trêu gì mình, còn gật đầu nói: “Anh cũng vậy, Bạc Tiểu thông minh.”  
“Đại thông minh tối nay muốn ăn gì?”  
“Lẩu dê?” Mắt Khương Mạn phát sáng, “Arthur tối qua bảo muốn ăn cái này.”  
“Được, ăn lẩu dê.”  
……  
Hai vị cuồng em gái lảo đảo đi ra được đến chỗ để xe, phiền não ở trong lòng còn biểu hiện qua cả khoé mắt và chân mày.   
“Hay là anh hai sắp xếp một chút, để em gái và em đi học lại đại học đi.” Khương husky hiếm khi nghiêm túc nói, “Làm người ấy mà, vẫn cần có chút văn hoá, không thể thiếu văn hoá thế này được.”  
Khương Nhuệ Trạch nhìn lại thằng em với ánh mắt kỳ quái, không biết nên khen nó tự mình biết mình, hay bất lực vì sự vô dụng của nó?  
“Được rồi, mày muốn học lại đại học?” Anh hỏi.   
“Đương nhiên là để học nghiên cứu học thuật.” Khương Nhuệ Trạch đáp lại: “Cái tên Hạc Hiên cứ lấy danh nghĩa bàn chuyện học thuật để tiếp cận em gái mình, hai bọn họ nói chuyện em chả chen được mồm vào.”   
Nghiên cứu học thuật?  
Khương Vân Sênh hỏi: “Muốn làm diễn viên á.”  
“Không, cái gì mà phân tử, còn cả en cái gì phin, còn có ethan cái gì amine?” Khương Nhuệ Trạch cau mày: “Em không giỏi sinh học, không hiểu.”   
Khương Vân Sênh dừng chân, “Phenethylamine, dopamine, endorphin*??”   
(*Phenethylamine hợp chất hữu cơ hoạt động như một chất k ích thích vào hệ thần kinh trung ương, dopamine chất dẫn truyền thông tin giữa các tế bào thần kinh, endorphin tác dụng làm dịu hệ thần kinh trung ương.)  
“Đúng đúng đúng, chính là ba cái này! Anh hai anh biết à?”  
Khương Vân Sênh do dự trong phút chốc: “Bọn họ nói đến mấy cái này lúc nào?”  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.