Chương trước
Chương sau

Em à, rốt cuộc em đang nói cái gì vậy!!!  
Khương Nhuệ Trạch như nghẹn cái gì ở họng, nửa chữ cũng không nói được.   

“Em biết mọi người lo lắng cho em, nhưng em không sau, anh ấy mới là người bị thương nặng.”  
Khương Mạn chỉ Bạc Hạc Hiên: “Em mất khống chế, làm anh ấy bị thương……”  

Mặt Khương Nhuệ Trạch đỏ ửng, Khương Vân Sênh thì dại ra, không nghe nổi cái gì vào tai nữa.   
Bây giờ tới Bạc ảnh đế không nhịn nổi sờ sờ khoé miệng, hít một hơi thật sâu. Anh kéo tay Khương Mạn, chặn lại mấy lời nguy hiểm mà cô định nói.   
“Em mà còn giải thích tiếp, sợ là hai anh của em đưa anh vào tù luôn.”  
“Không đến mức vậy chứ?” Khương Mạn kỳ quái hỏi lại.   
Bạc Hạc Hiên cạn lời, anh đã quen với cách nói chuyện của Khương Mạn, nhưng đâu có nghĩa người khác cũng quen.   
Nhìn sang hai vị cuồng em gái đang ngây ngốc tại chỗ, Bạc Hạc Hiên giải thích lại: “Cô ấy nói lần đầu quay phim mà nhập vai như vậy.”  
Nói xong còn giơ tay mình ra, phía trên còn có một vết hàm răng cắn tròn tròn.   
Hai người anh trai bây giờ lại càng sửng sốt, sắc mặc kỳ quái, “Em gái em nói về việc quay phim ấy hả?”  
“Đúng vậy, nếu không thì là gì?” Khương Mạn hỏi ngược lại, chỉ vào vết hôn trên cổ mình: “Đây là em sợ mọi người hiểu nhầm cho nên mới giải thích mà?”  
“Cái này đâu chỉ mình em có, Bạc Hạc Hiên cũng có, do em cắn mà.”  
Khương Mạn sợ bọn họ không tin chuyện này còn kéo áo len của Bạc Hạc Hiên: “Cho hai anh xem đi……”  
Bạc Hạc Hiên nhịn cười: “Không cần vậy đâu……”  
Em sợ hai anh em sức khỏe tốt quá, cho bọn họ thử cảm giác cao huyết áp à?  
“Cũng đúng, anh mặc quần áo này không tiện.”   
Khương Mạn lại nhìn hai anh trai mình: “Anh hai anh ba cứ yên tâm đi, lúc đóng phim em không chịu thiệt đâu, anh ta còn thảm hơn em, cả người đều là dấu vết như vậy!”  
“Em chỉ có trên cổ thôi!”  
Nghe xong mấy câu này đầu Khương Vân Sênh càng đau hơn. Khương Nhuệ Trạch thì muốn đi mua ít thuốc huyết áp để uống. Trong đầu hai người anh trai lại bay ra một hàng chữ: Toàn thân trên dưới……Chỗ nào cũng có……  
Hai người khó tin nhìn Khương Mạn, không nói nổi cái gì nữa…….  
Bạc ảnh đế khoanh tay trước ngực, ngả ngớn ngồi dựa vào ghế, nhìn hai con người thú vị trước mắt. Cuối cùng cũng biết uy lực của em gái mình rồi chứ?  
Khoé miệng Khương Vân Sênh giật giật: “Trời lạnh lắm, anh đi khởi động xe trước nhé.”  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.