Chương trước
Chương sau
Sự lãng mạn của chú Elijah thật sự đang sợ, đến mức mà ngày hôm sau mọi người trong tổ chương trình đều từ chối.  

Cho tới khi chú Elijah đưa mọi người tới con đường nổi tiếng sang trọng của Lancelot. Hai bên đường là những cửa hàng sang trọng, đủ loại hàng hiệu cao cấp.   

Trong kênh bình luận cư dân mạng bị doạ cho hoang mang.   



(Hôm qua vẫn còn là cuộc chiến sinh tồn trên đảo, hôm nay mọi người làm sao vậy?)  

(Mẹ kiếp! MP, Derek Fisher, Rolex, T-Ling…..Cml đều là thương hiệu nổi tiếng!!)  



(Có phải cái tôi đang nghĩ không? Cuộc sống hôm nay chính là nhà giàu mua mua mua?)  

Chú Elijah nhận thấy máy quay đã bắt đầu quay, liền lãng mạn hôn gió một cái: “Các bé cưng, chào buổi sáng!”  

(Chào buổi sáng chồng yêu! Em yêu chồng! Chồng muốn đứa bọn em đi mua mua mua à?)  

(Chú Elijah nhìn cháu đi! Cháu cũng muốn!!)  

(Có phải thứ tôi đang nghĩ không? Chú ấy định dùng năng lực siêu có tiền à?)  

Nhân viên đoàn đưa điện thoại cho Elijah xem, ông ta nhìn thấy mấy câu bình luận thì ha ha cười lớn, sờ cằm nói: “Tôi vậy mà lại có nhiều vợ tới vậy à? À, xem ra mọi người đều có con mắt nhìn cái đẹp rồi.”  

“Nhưng mà xin lỗi nhé, tam thê tứ thiếp là không tốt trong chuyện tình yêu, cho nên các bé cưng đành phải thất vọng rồi.”  

Elijah nói đùa.  

Khương Mạn cầm kem ốc quế đứng bên cạnh vừa ăn vừa cười, đối với việc chú cô cướp khung hình, cô thấy cực kỳ vui.   

Còn Đại Ngọc, Điềm Điềm, Hứa Tiểu Mạn…..tất cả đang tập trung sự chú ý vào mấy cái tủ kính bày đầy đồ xa xỉ. Đặc biệt là đại nhân Bảo Ngọc, Khương Mạn cảm thấy cô ấy như muốn bộc phát thú tính, tay Điềm Điềm cũng bị cô véo cho biến dạng.   

“Hôm nay ai cũng không thể ngăn cản tôi tiêu tiền!” Tôn Đại Ngọc hít một hơi thật sâu: “Hàng mới à! Tất cả đều là mẫu mới!!! đàn con này đang vẫy gọi tôi, chúng nó muốn được cùng tôi về nhà!!”  

“Cô phải bình tĩnh.” Tang Điềm không nhịn nổi nói: “Đắt lắm đó!”   

“Mẹ kiếp đồ bà chủ của MP im ngay!” Đại Ngọc trợn mắt: “Lần trước đã nói rồi, những mẫu mới giới hạn của MP mùa này cô phải để lại cho tôi, tôi trả gấp ba là được chứ gì.”  

“Vậy đâu được.” Tang Điềm lắc đầu: “Tôi đâu phải kẻ trục lợi kiểu trung gian đó, hơn nữa, cô muốn thì cứ nói thẳng với anh hai là được mà.”  

“Đâu có giống nhau.” Tôn Đại Ngọc bĩu môi: “Tôi cũng đâu có thiếu tiền, sao lại phải tiêu tiền của đàn ông.”  

“Lúc cô tiêu tiền của chị tôi sao tôi thấy cô có vẻ khoái trá mà!” Tang Điềm nói đểu: “Đừng tưởng tôi không biết cô bắt chị tôi mua túi cho cô.”  

“Vậy thì lại càng không giống.” Tôn Đại Ngọc kiêu ngạo nói: “Ai bảo cô ta là đồ Khương đáng ghét.”  

Hứa Tiểu Mạn không tham gia cuộc nói chuyện này, cô hiện tại chỉ là kẻ làm công ăn lương với món nợ khổng lồ!  

Đang nói giữa chừng, chú Elijah đã đưa mọi người tới trước cửa một hãng đồ cao cấp. Vừa bước vào nhân viên trong cửa hàng đã nhiệt tình tiếp đón mọi người. Đợi sau khi mọi người vào hết họ liền treo ngoài cửa lớn tấm biển tạm ngừng kinh doanh.  

Nhân viên trong đoàn quay phim đều ngỡ ngàng, chú Elijah ra hiệu một cái mấy vệ sĩ liền chạy tới chỗ mấy anh quay phim.   

Anh ta nói với anh quay phim: “Các vị là khách của Lancelot, hôm nay là ngày nghỉ đương nhiên không cần làm việc.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.