Chương trước
Chương sau
Hoa Thành Hùng tức giận: "Vương mập, anh qua cầu rút ván!"  

“Tôi nhổ vào!” Vương Tùng nhổ nước bọt vào mặt hắn: “Cái quái gì vậy, tôi quen biết anh sao?!  



Vẻ mặt Hoa Thành Hùng khó coi đến cực điểm.  

Tên mập béo này đã chơi vợ mình mà bây giờ còn không thừa nhận sao?!  

Còn Khương Mạn chết tiệt này, tại sao nó vẫn chưa chết? Có phải tất cả những sát thủ của Hội Thợ săn đều là những kẻ vô dụng? Tại sao vẫn chưa giết được nó?!!  



"Ai là Hoa Thành Hùng?"  

Đột nhiên có một nhóm người xông vào, nhưng họ đều mặc quần áo của cơ quan nhà nước.  

"Hoa Thành Hùng đã ngụy tạo bệnh lý tâm thần cho con gái mình và đưa cô ta vượt biên ra nước ngoài để chữa bệnh, gây cản trở việc thực thi pháp luật!"  

"Nhận được báo cáo của những người dân nhiệt tình nói rằng nghi ngờ ông ta buôn lậu văn vật."  

"Ngoài ra còn có bằng chứng cho thấy Hoa Thành Hùng bị tình nghi thuê hung thủ giết người. Chúng tôi tới đây để bắt giữ người này để tiếp nhận điều tra!"  

Hiện trường lập tức trở nên náo động.  

Khương Mạn ồ lên một tiếng: "Thuê sát thủ giết người? Chẳng lẽ là thuê người giết tôi sao?"  

Ánh mắt Hoa Thành Hùng hoang mang giống như một con chó hoang bị ép vào đường cùng.  

"Là mày... là mày gọi những người này đến đây đúng không?!" Ông ta gầm lên, nhìn như thể tinh thần không được bình thường, xong rồi, xong đời rồi...  

Thuê sát thủ giết người, buôn lậu... Những thứ này đủ để ông ta ngồi tù mọt gông rồi!  

Chưa kể đến việc ông ta làm giả bệnh lý tâm thần cho con gái Hoa Viện và muốn đưa cô ta ra nước ngoài … Tội chồng tội như vậy, cả đời này ông ta không thể nghĩ đến việc rời khỏi nhà tù được nữa!  

Không, không thể! Không thể ngồi tù!  

"Các người đừng qua đây! Đừng qua đây!!"  

Hoa Thành Hùng kích động đến mức lao vào mép lan can.  

Tầng trên cùng của khách sạn là khu vườn trên cao, hàng rào bảo vệ chỉ cao đến thắt lưng người. Nếu ông ta từ đây nhảy xuống thì thực sự sẽ là một kiếp luân hồi nữa đang vẫy gọi!  

Hành động muốn tự sát vô cùng táo bạo của ông ta khiến các quan khách vô cùng ngạc nhiên.  

Quỷ Hồ nhướng mày, co rúm người chạy đến bên cạnh Khương Nhuệ Trạch thì thào nói: "Tôi thật không ngờ tới cảnh này..."  

Khương Nhuệ Trạch nhìn anh ta: "Anh vừa làm gì vậy?"  

Quỷ Hồ mỉm cười nhưng không nói gì. Anh ta suýt nữa bị đánh chết, đương nhiên là phải trút giận, trả thù rồi!  

Hoa Thành Hùng đứng ở mép lan can trông như sắp nhảy xuống.   

Ông ta hóa điên hóa dại nhưng vẫn không quên rút điện thoại ra, bắt đầu  

livestream.  

"Khương Mạn muốn giết tôi!"  

"Cô ta muốn ép tôi phải chết!!!" 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.