Chương trước
Chương sau


“Đúng!” Thiên Sách gật đầu: “Lão Vân à, sau này đừng hợp tác với những kẻ xấu như vậy, trực tiếp cho vào danh sách đen đi!

Vân Chí Sam sờ sờ cằm: "Nhất định phải bị đưa vào danh sách đen, trừ phi cậu ta lấy lòng bác."

Cả đoàn phim phá lên cười, có người còn vô tình nói ra lời thật lòng.



"Có phải đạo diễn Vân bị gì rồi không!"

"Nghĩ gì vậy, sao anh Bạc lại phải nịnh nọt ông ấy chứ? Đổi thành cô Khương thì có lẽ còn tàm tạm!"

Đồng chí lão Vân tức giận: "Ai nói đấy, đứng ra đây! Trừ lương! Trừ hết!!"



Bầu không khí của đoàn phim "Chiến cốt" rất tốt. Ban đầu nhân viên cảm thấy Bạc Hạc Hiên rất lạnh lùng nhưng vì bị Khương Mạn lôi kéo. Sau khi được tặng chiếc mũ pikachu màu vàng thì những người khác đã bắt đầu dám đùa vài câu với Bạc Hạc Hiên.

Sau đó, mọi người phát hiện ra ảnh đế Bạc Hạc Hiên này thực sự rất lạnh lùng, nhưng cũng không khó tiếp xúc với … Cũng có lúc rất hài hước.

Có điều, vui nhất là khi Khương võ thần chưa quay xong.

Khi hai người họ ở cạnh nhau, bọn họ hoàn toàn là những diễn viên hài!

“Nếu có thể ăn thì ăn nhiều một chút.” Bạc Hạc Hiên liếc nhìn Tự Thiên Sách: “Nói không chừng một ngày nào đó cậu sẽ không thể ăn được nữa.”

Tự Thiên Sách: "... Cậu nguyền rủa tôi."

Bạc ảnh đế liếc nhìn đồng chí lão Vân: "Gần đây bác có liên lại với Trần Minh không?"

Vân Chí Sam: "Tại sao bác phải liên lạc với cậu ta?"

Bạc Hạc Hiên nhìn đỉnh đầu ông ta, cười nửa miệng: "Anh ta có kinh nghiệm trong việc ngăn ngừa rụng tóc."

Đồng chí lão Vân sờ lên đỉnh đầu ngày càng thưa thớt của mình, trong lòng chửi mắng, nguyền rủa!

Bạc Hạc Hiên đi thay quần áo rồi, Tự Thiên Sách và lão Vân mỗi người cầm một miếng bánh nhỏ vừa ăn vừa mắng chửi.

"Tại sao trước đó tôi không phát hiện ra tên Bạc Hạc Hiên là loại người này?!"

"Lão Vân, bác nhìn sai người rồi, cậu ta vô cùng nham hiểm. Không có em gái của cháu ở đây thì không ai có thể quản được cậu ta.!"

"Tôi tức quá, thực sự muốn cắt hết cảnh quay của cậu ta đi!"

Tự Thiên Sách bĩu môi: "Bác dám cắt cảnh quay của nhà sản xuất và nhà đầu tư à?"

Đồng chí lão Vân trợn mắt, miệng phun ra toàn những tinh hoa của đất nước!

Dám cái rắm!

Trong phòng trang điểm, Bạc Hạc Hiên thay quần áo, sau khi dọn dẹp xong mới bật điện thoại lên.

Wechat hiện lên vài tin nhắn, tất cả đều là của Arthur.

Arthur: (Chú thật là ngu ngốc.)

Arthur: (Lẽ nào chú chưa chuẩn bị cho chuyện cầu hôn à? Chuyện này vẫn cần cháu nhắc nhở à)

Arthur: ( Chú Hiên, khi nào chú mới có thể trưởng thành hơn một chút đây?)

Bạc Hạc Hiên khẽ nhướng mày: Trưởng thành?

"Thằng nhóc này..." Anh cười cười rồi lắc đầu.

Tiểu Bắc (trợ lý) ở bên cạnh nhìn Bạc Hạc Hiên chằm chằm, không thể nhịn được liền nói với Cố Trầm (quản lý): “Anh Trầm, anh có để ý rằng bây giờ Boss càng ngày càng thích cười không?

"Hôm qua trong lúc nghỉ ngơi em thấy anh ấy vừa nhìn điện thoại vừa cười. Anh ấy bị sao vậy?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.