Chương trước
Chương sau
"Tiểu Bảo."

"Dạ?"

"Sau này con hãy thường xuyên đến thăm... cô nhé."



“Tại sao ạ?” Khương Tiểu Bảo thắc mắc.

Khương Nghiệp Minh không trả lời, ánh mắt ông ta sâu thẳm, sâu đến mức Khương Tiểu Bảo không thể nhìn thấu sự áy náy giấu dưới đáy mắt của ông ta...

Evergreen Capital đã bị tập đoàn Hoàn Vũ mua lại. Các quan chức cấp cao cũ lần lượt bị sa thải.



Về phần Boss Khương- Khương Mạn, sau khi từ Quỳnh Thành trở về, cô cũng vô cùng bận rộn!

Thiên Phong Entertainment đã được đổi tên thành Hoàn Vũ Entertainment. Ngay cả khi Khương Mạn đã giao việc cho những người khác làm thì có một số việc trong công ty cũng cần cô phải trực tiếp xem xét. Sau khi xử lý xong những vấn đề này, cô mới được thư thái một chút.

Những ngày này Arthur luôn ở bên cạnh cô: "Sau khi chú husky xuất viện, chú ấy có còn sống với chúng ta ở nhà chú Hiên không?"

"Chuyện này..." Khương Mạn chớp mắt.

Phim của Bạc Hạc Hiên sắp đóng máy, anh cũng sắp về rồi. Mối quan hệ giữa bản thân và anh, cô vẫn chưa nói rõ ràng với các anh của mình.

Dạo gần đây hình như anh tư và anh hai đang bận làm gì đó. Từ lúc về đến giờ bọn họ luôn ở studio của anh hai.

"Chú Hiên vẫn chưa theo đuổi được thím à?" Arthur cau mày: "Chú ấy thật vô dụng."

Khương Mạn phá lên cười, cô điều chỉnh lại giọng rồi nói: "Cũng tạm, thực ra anh ấy cũng khá được."

Arthur nhìn cô, trợn tròn mắt: "Cuối cùng thì chú ấy cũng thành công rồi sao?!"

Khương Mạn cười nhưng không nói gì.

Arthur nắm chặt tay: "Vậy khi nào thì hai người kết hôn ạ?"

Tay Khương Mạn đang cầm vô lăng suýt chút nữa vẹo đi, cô ho khan một tiếng: "Có phải nhanh quá không?"

Arthur hạ vai xuống: "Vậy thì chú ấy vẫn vô dụng, vẫn không biết tận dụng thời cơ."

Khương Mạn dở khóc dở cười, sau khi đỗ xe vào bãi đỗ xe, cô gõ vào trán Arthur:

"Cháu còn nhỏ mà biết nhiều quá nhỉ."

Arthur tự lẩm bẩm trong lòng: Nếu không kết hôn làm sau hai người có thể danh chính ngôn thuận ở bên nhau chứ. Bên cạnh thím còn có bốn chướng ngại vật, đặc biệt là người thứ tư...

Sau khi xuống xe, Arthur cúi đầu nghịch điện thoại, cậu bé đang gửi tin nhắn.

To: Bạc Hạc Hiên.

Nội dung vô cùng tức giận..

……

Tại Quỳnh Thành, cảnh quay cuối cùng đã xong.

"Cắt!"

"Chúc mừng anh Bạc đã đóng máy!!"

Khi tiếng đập Clapperboard vang lên, Bạc Hạc Hiên từ mặt đất bật dậy, khắp mặt, khắp người đều là huyết tương đạo cụ. Các nhân viên đã mang hoa và bánh đến.

"Cảm ơn."

Bạc Hạc Hiên nhận hoa nhưng không nhận bánh vì không ăn, anh không thích đồ ngọt cho lắm.

Tự Thiên Sách bưng đĩa lên rồi nhét bánh vào miệng, vừa ăn vừa nói: "Hiên Hiên, lần này cậu hoàn toàn được giải thoát rồi!"

"Em gái tôi không tốt số như cậu, nghĩ lại khi con bé đóng máy xong thì chỉ có gió đông bắc và đá vụn ăn thôi!"

"Tên kén cá chọn canh như cậu, còn không ăn bánh ngọt nữa."

“Cậu nói đúng!” Đồng chí lão Vân nhân cơ hội chế giễu: “Nhất định phải phê bình tác phong kiêu ngạo, ngông cuồng này!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.