Tề Hầu chỉ là híp mắt cười khẽ, nói: 
"Ngươi muốn ta...... thay ngươi đốn cây?" 
Người trẻ tuổi kia ôm cánh tay. Cơ bắp trên cánh tay cùng trên người phồng lên, thoạt nhìn phi thường hữu lực. Thân hình cao lớn, không cách biệt Tề Hầu là mấy, hắn hơi hơi ngưỡng cằm cực kỳ ngạo mạn vô lễ. 
Người trẻ tuổi không chút nào sợ uy nghiêm của Tề Hầu, cười nói: 
"Vì sao không thể, ngươi không phải chỉ là một người phụ tá thôi sao?" 
Trong nháy mắt, mí mắt Tề Hầu giật một chút. Ngô Củ khẳng định người này chắc chắn biết Tề Hầu không phải một người bình thường. Tuy rằng Ngô Củ không dám khẳng định người trẻ tuổi liếc mắt một cái liền khám phá thân phận thực sự của Tề Hầu, nhưng dám khẳng định hắn cố ý làm khó Tề Hầu. 
Ngô Củ không quen biết Tào Mạt, chỉ là đọc từ sách giáo khoa mà biết được người này. Tào Mạt bản tính rất kỳ quái, xem như là quái nhân. Từ thiên cổ văn Tào Mạt Luận Chiến là có thể nhìn ra. Tào Mạt khi gặp Lỗ Trang Công đề đạt nguyện vọng của mình đã hỏi: 
"Xin chúa công cho biết, dựa vào cái gì để chống quân Tề?" 
Đích xác lúc ấy Lỗ quốc là một quốc gia thua trận, hơn nữa không phải là cường quốc mạnh nhất phía Đông, vô luận là diện tích hay là binh lực đều không bằng Tề quốc. Tào Mạt cũng không sợ uy nghiêm của Lỗ Công, dám nói thẳng dám can gián, cũng không cần vinh hoa phú quý, chỉ yêu cầu Lỗ Công có thể đối xử công bằng với mỗi một bá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu/465302/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.