Chương 98
“Được! Một mình em làm người xấu!” Dướng Nguyệt Quyên ủy khuất xoay người, đi hướng buồng vệ sinh, cầm khăn mặt, đi lại đưa cho Tề Bằng Trình.
Tề Mẫn Mẫn tiếp nhận khăn mặt, bắt đầu giúp Tề Mẫn Mẫn lau nước mắt thật cẩn thận. Đứa con gái này chính là đầu quả tim của ông, cô nơi một giọt nước mắt ông đều đau lòng theo. Nhưng ông lại làm tổn thương cô sâu như vậy. Đêm hôm đó đưa cô cho Hoắc Trì Viễn, ông trừng to đôi mắt một đêm chưa ngủ. Ông hận mình không đủ lớn mạnh, không thể chống lại Hoắc Trì Viễn. Ông sợ có một ngày bản thân không thể bảo vệ Tề Mẫn Mẫn, một mình Tề Mẫn Mẫn không thể chống cự phẫn nộ của Hoắc Trì Viễn. Ông thà rằng tất cả cừu hận đều hướng lên đầu ông, tất cả ân oán hận thù dều hướng lên người ông. Toàn bộ những chuyện này, là để Tề Mẫn Mẫn không bị Hoắc Trì Viễn trả thù.
Tề Mẫn Mẫn đột nhiên bổ nhào vào trong lòng ba ba, chảy nước mắt nói: “Lão già, nếu ông giám gặp chuyện không may, tôi có phải chạy đến âm tào địa phủ cũng phải bắt được ông!”
“Được! Ba ba cam đoan với con! Ngoan! Chúng ta đừng khóc!” Tề Bằng Trình giống như trẻ con giơ tay phải lên, tuyên thệ với Tề Mẫn Mẫn.
“Trước khi phẫu thuật bệnh nhân cần được yên tĩnh, các người đừng kích thích ông ấy.” Lúc này, một người y tá đi tới, dịu dàng dặn dò.
Tề Mẫn Mẫn nhanh chóng thu hồi nước mắt, điềm đạm đáng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073969/chuong-97.html