Chương trước
Chương sau


Chương 99

Người đàn ông cầm văn kiện lên, nơm nớp lo sợ quay người xin lỗi:”Thực xin lỗi, Hoắc tổng, là tôi nhất thời sơ sẩy, gửi nhầm đơn hàng ngày trước sang nước Đức. Tôi sẽ lập tức sửa sai.”

“Anh định sửa sai thế nào?” Hoắc Trì Viễn tức giận trừng mắt nhìn đối phương.

Người đàn ông hiểu rõ có đem mười năm tiền lương của mình ra cũng không thể bù đắp được tổn thất lần này, tràn ngập tội lỗi nói:”Thực xin lỗi! Hoắc tổng hãy trừng phạt tôi đi!’’

“Đi ra ngoài tỉnh táo lại cho tôi. Tôi sẽ đích thân đi đến đại lý bên Nhật Bản trao đổi về vấn đề bồi thường.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng nghiêm mặt nói xong, liền khoát tay với đối phương.

“Cảm ơn Hoắc tổng!” Người đàn ông cảm động đến không ngừng rơi nước mắt, ôm lây văn kiện rời khỏi phòng giám đốc.

Hoắc Trì Viễn cầm lấy điện thoại di động, bấm một cuộc gọi cuộc tế đường dài, dùng tiếng Anh tán gẫu cùng đối phương rất lâu, anh vừa xin lỗi rồi lại xoa dịu và cam đoan, rốt cuộc cũng đã đàm phán được vấn đề bồi thường với múc trả giá thấp nhất. Đặt điện thoại xuống, anh thở ra một hơi thật dài, ấn xống một cái nút trên điện thoại bàn:”Lynda, cho tôi tách cà phê!”

“Hoắc tổng, cô Lynda vẫn ở Mĩ chưa về. Tôi đi pha cà phê cho anh” Một giọng nam cung kính nói.

“Được.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng đáp.

Thư ký trong phòng, mấy cô gái ghé vào nhau nói về một người đàn ông:”Hoắc tổng vẫn còn tức giận sao?”

“Nghe giọng có chút rét lạnh” Trợ lý Vương thản nhiên trả lời.

“Hoắc tổng hôm nay làm sao vậy? Đến quản lý các quản lý cao cấp tất cả đều bị khiển trách một lần.” Tiểu Trương kỳ quái nói.

“Chắc lại đến tháng rồi!” Tiểu Lý cười trêu chọc.

“Thiết! Hoắc tổng sao lại đến tháng được?”

“Nhưng Cố phu nhân lại có đấy”

…..

“Chuyện Hoắc tổng kết hôn. Các cô nghĩ Lynda biết được sẽ có phản ứng gì?”

Vương Nhiên pha cà phê xong, nói với mọi người:”Đừng để Hoắc tổng nghe được, đem lửa giận ném lên người các cô.”

Mọi người nghe thấy, đều nhanh chóng quay về chỗ ngồi của mình.

Vương Nhiên bưng cà phê đến phòng giám đốc, nhẹ nhàng gõ cửa:”Hoắc tổng.”

Đang ngẩn người nhìn chằm chằm vào di động, Hoắc Trì Viễn nghe thấy tiếng gọi lập tức nói “Mời vào”

Vương Nhiên cung kính đặt cà phê lên phòng làm việc, liền lui ra ngoài.

“Vương Nhiên, vợ anh mà tức giận thì anh sẽ dỗ dành cô ấy như thế nào?” Hoắc Trì Viễn nhớ tới Vương Nhiên là người đàn ông duy nhất trên tầng cao nhất này đã kết hôn, liền mở miệng hỏi.

“Vợ tôi rất thích ăn bánh ngọt, tôi chỉ cần mua cho cô ấy loại bánh mà cô ấy thích ăn nhất là có thể dỗ dành được cô ấy.” Vương Nhiên dường như đang nhớ đến vợ, trên mặt không kìm chế được mà nở nụ cười hạnh phúc.

“Đơn giản như vậy sao?” Hoắc Trì Viễn kinh ngạc nhìn Vương Nhiên.

“Đó cũng là do vợ tôi rất dễ dụ, cũng có người phụ nữ thích hoa tươi, ăn tối dưới những ngọn nến.”

“Được rồi. Anh đi làm việc đi.”

Sau khi Vương Nhiên rời khỏi, Hoắc Trì Viễn cầm điện thoại lên, tìm ra số của Tề Mẫn Mẫn, lại ngẩn người. Ngoại trừ Y Nhiên, anh chưa từng dỗ dành bất kỳ một người phụ nữ nào khác. Cân nhắc nửa ngày, anh rốt cuộc cũng gọi cho Tề Mẫn Mẫn.

“Đang ở đâu?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.