Chương 240
Hoắc Trì Viễn pha nước tắm, trở lại phòng ngủ, ôm lấy cô đang cuộn mình trên giường lại đi trở về nhà tắm.
Anh lột sạch cô từ đầu đến chân rồi bỏ vào trong nước ấm, cầm lấy khăn tắm giúp cô lau người.
Tề Mẫn Mẫn xấu hổ cầm tay anh: “Em… có thể tự mình….”
“Em đảm bảo sẽ không té xỉu?” Hoắc Trì Viễn quan tâm nhìn khuôn mặt của cô còn trắng hơn cả tờ giấy, lo lắng hỏi han.
Tề Mẫn Mẫn gật đầu.
Lúc này Hoắc Trì Viễn mới đứng dậy rời đi. Anh không đóng cửa toilet, bởi vì anh sợ Tề Mẫn Mẫn ở bên trong nhỡ đâu ngã sấp xuống hoặc hôn mê. Trải qua một lần hôn mê bất tỉnh, anh biết cô rất mẫn cảm và yếu ớt. hôm nay cô lại bị quá nhiều kích thích.
Dựa vào lan can ban công, anh phiền toái hơi vò tóc.
Hoắc Tương gõ cửa, nhìn thấy cửa không khóa liền đẩy cửa đi vào: “Anh?”
Hoắc Trì Viễn nghe được âm thanh liền nhanh chóng vẫy tay với cô: “Tề Mẫn Mẫn đang tắm.”
“Em còn tưởng rằng hai người tắm uyên ương, nên ngại đi vào.” Hoắc Tương cầm một hộp chocolate tiến vào, cười khẽ theo sát Hoắc Trì Viễn.
Hoắc Trì Viễn lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, xoay người đi về phía bên ngoài hoa viên. Trong hoa viên có một chiếc xích đu đã loang lổ, dường như nói cho mọi người biết nó đã trải qua sương gió thế nào. Còn nhớ rõ mới trước đây anh vẫn thích chen lách ở trên như cũ, để kể đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073727/chuong-238.html