Chương 466
”Nhóc Tương kia, em đúng là không biết lớn nhỏ gì cả! Ngứa da rồi phải không?” Hoắc Nhiên nhảy dựng lên, đuổi đánh Hoắc Tương.
”Được rồi, tất cả ngồi xuống đi!”
Hoắc Hoài Lễ ho khan một tiếng, ra lệnh cho hai đứa con yên tĩnh lại.
Khi Hoắc Nhiên và Hoắc Tương ngồi nghiêm chỉnh, Hoắc Hoài Lễ nghiêm mặt nói với Hoắc trì Viễn: “Nếu con đã đồng ý tổ chức lễ cười thì tìm lúc nào thích hợp gặp Tềtiên sinh đi!”
Tề Mẫn Mẫn bối rối nắm chặt tay Hoắc trì Viễn, không biết anh sẽ trả lời như thế nào.
”Hoắc trì Viễn! Đều do em…… Ba em, kỳ thật…… “ Thấy Hoắc trì Viễn trầm ngâm hồi lâu, Tề Mẫn Mẫn bất an muốn biện hộ cho ba.
Hoắc trì Viễn đặt tay Tề Mẫn Mẫn vào trong lòng bàn tay, vỗ vỗ mu bàn tay cô, trấn an Tề Mẫn Mẫn.
”Ba, mai ba rảnh không? Con sẽ sắp xếp!” Hoắc trì Viễn trầm ổn nói. Khi ngẩng đầu lên, trong mắt anh không còn cảm xúc chỉ còn sự bình tĩnh.
Trước kia, anh coi Tề Bằng Trình là hung thủ mà hận đối phương. Mà giờ đây, khi chân tướng rõ ràng, anh cũng không còn hận Tề Bằng Trình nữa.
Nhưng muốn anh đột nhiên thay đổi thái độ với Tề Bằng Trình thì anh không thể thích ứng được.
”Nên lễ độ với Tề tiên sinh một chút.
Nhà chúng ta cũng cưới con gái bảo bối nhà người ta mà. Cho dù họ có bắt bẻ cái gfi thì cũng là do chúng ta sai!” Hoắc Hoài Lễ lạnh lùng dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073324/chuong-459.html