Chương 467
”Bé con, gọi điện thoại cho cha vợ hỏi một chút xem ngày mai có được hay không, nếu rảnh thì hai nhà gặp mặt. Hoắc trì Viễn dùng ngón cái vuốt ve lòng bàn tay Tề Mẫn Mẫn, giọng nói trầm thấp.
”Vâng!” Tề Mẫn Mẫn kích động khóc thành tiếng.
Cô không giám hy vọng một hạnh phúc xa vời như vậy, hôm nay đột nhiên hoàn toàn có được rồi.
Cô gắt gao níu chặt vạt áo trước ngực anh, trong lúc hưng phấn nước mắt toàn bộ chùi lên áo anh.
”Đừng khóc! Khóc sưng mắt lên rồi làm sao còn có thể làm một cô dâu xinh đẹp nữa?” Hoắc trì Viễn nâng gương mặt Tề Mẫn Mẫn lên, nhẹ nhàng xoa hai mắt nhòe lệ của cô.
Nước mắt Tề Mẫn Mẫn bởi vì Hoắc trì Viễn nói mà càng rơi nhiều hơn. Cô một bên lau nước mắt một bên lộ ra kiên cường, tươi cười nói: “Em không khóc!”
Hoắc trì Viễn sủng nịch nhìn hốc mắt sưng đỏ của Tề Mẫn Mẫn, từ từ cúi đầu, hôn lên những giọt nước mắt của cô.
…
”Đứng dậy! Để em nhìn xem!” Hoắc Tương đẩy Hoắc Nhiên ra, nằm úp sấp ở trên sân thượng, thân thể vươn ra ngoài cố dò xét, nhìn thấy hai người ngồi trên xích đu trong sân, khóe miệng lập tức nở nụ cười sung sướng nói.”Anh hai, nhìn thấy anh cả cùng chị dâu nhỏ hạnh phúc như vậy, có phải anh cũng rất hâm mộ hay không?”
”Anh còn nhiều phụ nữ hơn so với anh cả. Anh ấy hẳn mới là người nên hâm mộ anh mới đúng!” Hoắc Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073322/chuong-460.html