Chương 598
Không biết bộ áo cưới này có giống với chiếc áo cưới mà Hoắc trì Viễn xé hỏng không? Cô thật sự thích bộ váy đó, nhưng đáng tiếc bị hỏng mất rồi.
Cô nghiêng đầu, tưởng tượng cảnh mình mặc áo cưới đứng bên cạnh Hoắc trì Viễn, đứng trước mặt Mục sư tuyên thệ. Thật sự rất đẹp!
Cơm nước xong, Hoắc Nhiên liền lười biếng một bên vừa ngáp một bên vừa đi lên lầu: “Đêm nay khám gấp nhiều bệnh nhân, thật mệt chết đi được!”Nghe thấy Hoắc Nhiên nhắc tới phòng cấp cứu, Tề Mẫn Mẫn lập tức nhớ tới cái chân bị thương của Tề Lạc. Cô lập tức đuổi theo, ngăn Hoắc Nhiên lại:“Anh Hoắc Nhiên, anh chớ ngủ vội, em có việc muốn hỏi anh.”
“Có phải em muốn hỏi vết thương trên chân em gái mình không?” Hoắc Nhiên hiểu rõ cười hỏi.
“Đừng thông minh như vậy. Em còn chưa có cơ hội được biểu hiện.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm nói.
Hoắc Nhiên cười vỗ cái ót của cô một phen: “ Em cứ biểu hiện thật tốt trước mặt anh của anh là được!”
“Anh hai Cố! Người ta đây liền ngu ngốc tìm anh tính nợ rồi!” Tề Mẫn Mẫn bất mãn kháng nghị.
Hoắc Nhiên thu lại cười đùa, khóe môi khẽ nhếch lên thần bí cười nói: “Chị dâu nhỏ, chị thử đoán xem em đã làm gì với em gái của chị nào?”
“Chữa trị thật tốt?” Tề Mẫn Mẫn tò mò nói.
“Cũng có thể nói như vậy!” Hoắc Nhiên vui vẻ cười ha hả.
“Anh đừng thừa nước đục thả câu nữa! Anh mà thừa nước đục thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073076/chuong-591.html