Chương 1023
Ngày hôm nay để cho anh thống khổ không phải là sợ hãi hay cái chết, mà là việc Tề Mẫn Mẫn sanh non dẫn đến bị thương.
Đau đớn tại thân cô, thống khổ tận tâm anh.
Trác Liệt nghe xong lời Hoắc trì Viễn nói, lại sợ chậm trễ việc chữa bệnh của hai người, nên lập tức cõng Hoắc trì Viễn xuống núi.
Hoắc trì Viễn lo lắng nhìn về phía Tề Mẫn Mẫn, sắc mặt của cô tái xanh đến dọa người. Anh thực sự sợ cô không chịu được đến lúc xuống núi, liền…
Tề Bằng Trình nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Hoắc trì Viễn, liền an ủi: ” Con gái ba mạng lớn, phúc lớn!”
Nói xong, ông liền ôm lấy Tề Mẫn Mẫn, theo sát phía sau Trác Liệt, đi nhanh về phía chân núi.
A Khố cầm cây đuốc soi xung quanh cạm bẫy một vòng, lại soi kỹ bên trên cạm bẫy, sau đó nhăn mày nói: “Kỳ quái, bẫy này căn bản không phải là do tộc nhân chúng ta làm ra.”
Ai lại rảnh rỗi chạy vào trong rừng sâu, không có việc gì làm lại đi đào bẫy chơi đùa?
Nghĩ đến Hoắc trì Viễn nói có nhóm người muốn giết bọn họ, sự lo lắng trên nét mặt A Khố lại càng sâu.
Tới cùng là ai đây?
Trác Liệt đưa Hoắc trì Viễn vào nhà, lập tức hô to gọi Bác Ngạn: “Mẹ, nhanh đi gọi bác sĩ! Hoắc trì Viễn bị trật chân rồi, Tề Mẫn Mẫn bị sanh non! Nhanh lên! Mẹ mau gọi bác sĩ tới nhanh lên!”
“Được, được, được!” Nghe thấy lời con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072232/chuong-1015.html