Chương 1710
“Để em đưa anh về bệnh viện nhé? Bác sĩ của anh không tìm thấy anh sẽ báo cảnh sát đó.” Ưng Mẫn nửa đùa nửa thật nói.
Hoắc Trì Viễn đứng lên, lạnh nhạt nói với Ưng Mẫn:”Sẽ có người đưa tôi về bệnh viện, cô đi làm việc đi.”
Ưng Mẫn tuy không cam lòng, nhưng cũng không miễn cưỡng nữa, cười nói:”Vậy anh chú ý an toàn.”
Ưng Mẫn nói xong, đang muốn xoay người thì bị Hoắc Trì Viễn gọi lại.
“Ưng Mẫn, tôi quên không hỏi cô, sao lúc ấy cô lại xuất hiện ở nhà họ Tưởng?” Hoắc Trì Viễn thăm dò nhìn vào mắt Ưng Mẫn.
“Lâu rồi em không về A thị, cho nên bớt chút thời gian đi thăm Tưởng phu nhân. Dù sao bà ấy cũng từng là bệnh nhân của em.” Trong mắt Ưng Mẫn tĩnh lặng.
Hoắc Trì Viễn không nhìn ra được gì:”Cô có nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn đẩy bác gái xuống không?”
Ưng Mẫn không nói gì, chỉ khó xử nhìn Hoắc Trì Viễn.
“Cô không nhìn thấy?” Hoắc Trì Viễn nhíu mi.
“Hoắc Trì Viễn, anh muốn em nói em không thấy đúng không? Vì để cho anh an lòng, để anh không hận Tề Mẫn Mẫn, em có thể phủ nhận.” Ưng Mẫn cười chua xót, “Em nhìn thấy cái gì cũng không quan trọng.”
Hoắc Trì Viễn bị lời nói của Ưng Mẫn làm cho cứng họng.
“Quay về bệnh viện nhớ phải ăn cơm, dưỡng thương cho tốt. Đêm nay em bay về B thị, sẽ không đi thăm anh được.” Ưng Mẫn nói xong, liền cô đơn xoay người rời đi.
Hoắc Trì Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2667250/chuong-1702.html