Tất cả mọi thứ đều quá nặng nề, đè nén khiến Chu Mộng Chỉ không thở nổi, cô luôn lo lắng và nghi ngờ. Chu Mộng Chỉ dường như nhạy cảm đến mức biến thái, ngoài vài giờ ngủ nông, cô dường như rất căng thẳng, trút hết tâm tư để giám sát và điều tra Cố Thiên Tuấn. 
Vừa nãy Chu Mộng Chỉ nếm được hương nước trái cây từ miệng Cố Thiên Tuấn, còn biểu hiện mất tập trung của Cố Thiên Tuấn, khiến cho thế giới của Chu Mộng Chỉ sụp đổ hoàn toàn! 
Tâm trí của Chu Mộng Chỉ không ngừng tưởng tượng ra sau khi chuyện bị bại lộ, cô và Chu Hán Khanh đều chết không có đất chôn thân! 
Không! Tuyệt đối không thể! Cô không cam tâm, cô không cho phép xảy ra chuyện như vậy, tuyệt đối không cho phép! 
Sau đó, Chu Mộng Chỉ cực kỳ căng thẳng và lo lắng bắt đầu khó thở, lồng ngực từ khi bắt đầu hơi nhức nhối bây giờ trở thành nỗi đau thấu tim gan. 
"Là ai? Rốt cuộc là ai? Mình phải giết cô ta, giết cô ta!" 
Do đắm chìm trong ảo giác của sự sợ hãi và giận dữ, cơ thể và trái tim Chu Mộng Chỉ vốn dĩ mang bệnh giờ đây bắt đầu không phân biệt được giữa hiện thực và mộng cảnh, cố cứ lẩm bẩm lặp lại câu nói này, sau đó càng ngày càng to tiếng, càng ngày to lên! 
"Mộng Chỉ, Mộng Chỉ em sao vậy?" Cố Thiên Tuấn ngay lập tức bị đánh thức bởi những lời nói bậy của Chu Mộng Chỉ, anh lo lắng ôm lấy Chu Mộng Chỉ hỏi 
"Là ai? Rốt cuộc là ai? Đau lòng quá, mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-quay-lai-tong-tai-biet-sai/1495750/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.