" Tôi đưa anh đến bệnh viện."- Thẩm Nhược Giai lo lắng nói.
"Không cần đưa tôi về nhà."
"Nhưng mà anh..."
"Tôi không muốn quay lại về đó. Đưa tôi về nhà."- Phelan khó khăn nói.
Nhìn anh như vậy cô không hỏi nhiều thì ra anh thực sự không thể uống rượu vừa rồi nhất định là uống đỡ hộ cô. Thẩm Nhược Giai đưa anh trước cổng khu biệt thự bảo vệ nhìn anh ngồi ghế phụ mới mở cửa cho hai người, xe chạy đến căn biệt thự anh, cô liền xuống xe đỡ anh vào nhà muốn gọi người ra giúp lại không có ai.
"Có thuốc không? Tôi lấy cho anh."- Thẩm Nhược Giai thấy lưng anh ướt sũng mồ hôi lo lắng đặt anh ngồi xuống ghế sofa phòng khách.
"Ngăn tủ."-Phelan chỉ hướng tủ kệ tivi
Thẩm Nhược Giai đứng dậy đến chiếc tủ anh chỉ mở ngăn kéo ra bên trong toàn là thuốc dạ dày, cô lấy một gói pha với nước đưa anh uống. Phelan uống một hơi hết sạch cốc thuốc. Nhìn anh ổn hơn nhiều, Thẩm Nhược Giai thở thào nhẹ nhõm muốn rời đi, nhận ra không thể để anh nằm đây, dù sao cũng là sếp, giúp người giúp cho chót. Cô lại đưa anh về phòng ngủ lần trước bản thân đã ngủ, đặt anh xuống giường tháo giày cho anh. Thấy anh còn chút khó chịu cô lại giúp anh tháo cúc cổ áo nào ngờ bị anh bắt lấy.
"Cô làm gì vậy?"
"Tôi...tôi chỉ muốn giúp anh thoải mái hơn."
"Cô đang câu dẫn tôi sao?"
"Tôi không có."- Thẩm Nhược Giai oan uổng hét lên nào ngờ bị anh kéo ngã xuống giường.
"Anh làm gì vậy? Thả tôi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-hoa-tinh-nhan/1144739/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.