"Ruốc cuộc anh muốn cái gì?"- Thẩm Nhược Giai nhìn Lâm Thành trước mặt mình.
"Hai năm trước tôi đến cầu xin các người tha cho em gái tôi. Các người đã làm gì hả?"-Lâm Thành bước đến bóp cổ cô.
" Cô có biết con bé trải qua những chuyện gì không hả. Nó bị cưỡng bức từ ngày này qua ngày khác, bị ép mang thai sau đó bị đẩy ngã xuống cầu thang, một lần không chết thì hai lần, ba lần. Cuối cùng thương tích đầy mình chết ngay trước cửa nhà chúng tôi. Sau khi làm xong việc kinh tởm đó hai người còn muốn ở bên cạnh nhau sau. Hai người đừng có mơ."- Lâm Thành dùng lực bóp cổ cô, Thẩm Nhược Giai không ngừng dẫy dụa nhưng hoàn toàn vô ích. Đến khi cô sắp không còn chịu nổi hắn ném cô lên giường.
Thẩm Nhược Giai đau đớn bò dậy cô cầm lấy đèn ngủ bên cạnh dập vỡ cần lấy mảnh vỡ kề cổ mình.
"Anh dám đến gần tôi sẽ chết cho anh coi."-Thẩm Nhược Giai ôm lấy bụng mình hét lên.
"Tôi sẽ không làm gì cô, giờ cô có thể đi. Tôi không hèn hạ đến nỗi bắt nạt một cô gái như cô đâu."- Lâm Thành nói rồi bỏ đi.
Sau đó Thẩm Nhược Giai được đám người đưa về thành phố. Việc đầu tiên cô làm và về nhà nhưng cánh cửa đã bị khoá trái . Thẩm Nhược Giai quỳ sụp xuống đất bật khóc, đó đã không còn là nhà của cô nữa rồi, sẽ không còn ai đợi cô quay về nữa. Thẩm Nhược Giai gục lên thềm nhà ngủ một giấc đến khi cô tỉnh lại trời đã tối. Cô lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-hoa-tinh-nhan/1144734/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.