Đến trưa Thẩm Nhược Giai nhận tin nhắn từ số lạ.
"Thẩm Tiểu Thư, cơm trưa tôi đặt trong phòng giám dốc.Tiểu Sở."- Thẩm Nhược Giai tức nỗi nổ đom đón mắt luôn.
Anh đi rồi còn để lại một bà cô quản cô thật đúng là độc tài mà. Nhưng mà cơm hộp chỗ anh ngon hơn căn tin công ty, có còn hơn không. Đến giờ mọi người biết cô ăn ở ngoài lên cũng không đợi cô mà đi ăn trước. Thẩm Nhược Giai đợi mọi người đi ăn hết cô mới đi đến phòng anh, ở trên bàn trà tự động mở hộp cơm ăn. Ăn một nửa quay lại nhìn bàn làm việc trước đó không phải luôn có một người nhìn cô ăn sao. Hôm nay không có sao lại thấy có gì đó thiêu thiếu. Hộp cơm trước mặt có chút không muốn ăn nữa , Thẩm Nhược Giai đóng nắp hộp cơm lại vào phòng trèo lên giường ngủ một giấc vậy sẽ thấy thoải mái hơn. Lúc cô tỉnh dậy hộp cơm đã được dọn đi trên bàn có một ly sữa tươi và bánh ngọt, chút nho xanh. Đây là bữa phụ của cô sau khi ngủ dậy mỗi ngày đều được thay một cách phong phú. Thẩm Nhược Giai thấy hơi khát uống một hơi hết ly sữa, ăn thêm vài quả nho xanh nhôn nhốt cảm thấy thoả mãn đứng dậy về phòng thư ký làm việc.
Âu Dương Thiên sau khi xuống máy bay đến khách sạn ngủ một giấc tỉnh dậy đi ký kết hợp đồng, vốn hợp đồng này không có gì là quan trọng cũng tại tên Tiểu Tiêu kia lại nói với anh. Bây giờ Thẩm Nhược Giai đang giận anh tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-hoa-tinh-nhan/1144707/chuong-14.html