Tôi ngồi bật dậy, nhìn bầu ngực trần sưng đỏ của mình mà uất nghẹn, tôi gục khóc trên đầu gối của mình, cố xua tan hình ảnh vừa rồi. Tôi đâu biết, chính những giọt nước mắt của tôi đã củng cố thêm quyết định của anh. Anh đứng cách tôi một lớp cửa với trái tim loạn nhịp, thương và xót lắm, nhưng không dám quay vào, sợ lại làm tôi tổn thương. Anh bị ám ảnh bởi ngực của tôi, anh nói nó đẹp và hấp dẫn hơn anh nghĩ, nên anh bị nghiện, cứ ám dục về đôi gò bồng vun đầy, và quan trọng hơn là anh hứng thú và "lên" được.
Sáng hôm sau, đoàn ra chơi cồn cát, rồi đi tắm bùn. Anh hôm nay tươi tỉnh hẳn, không ỉu xìu như hôm qua, và luôn tìm cách quan tâm tôi. Trong cồn cát, anh mua nón cói đội cho tôi, trong chỗ tắm bùn, canh me lau tóc cho tôi. Tôi sợ mọi người dị nghị, nên cứ phải né tránh. Ba ngày đi chơi trôi qua nhanh chóng, chúng tôi về lại thành phố, bận rộn với công việc nước rút cuối năm.
Từ ngày đó, anh nhắn tin cho tôi thường xuyên hơn, không yêu đương hay tỏ tình, chỉ là báo cáo anh đang ở đâu, làm gì? Hỏi tôi học hành thế nào.... anh lại gieo vào lòng tôi một thói quen về anh. Không biết từ đâu mà anh biết nick yahoo của tôi. Tối đó, tôi online ẩn nick, tôi thường lên mạng tìm thông tin cho bài học ở trường, vậy mà anh vẫn biết tôi ẩn nick, anh lập nick ảo y chang nick tôi, đảo ngược số phía sau, lấy avatar
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-co-phai-la-nha/2127304/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.