Edit: Súp Lơ | Beta: Mây ngũ sắc 
Trên ban công nhà cao tầng không được lắp camera, buổi chiều mùa hè, nhiệt độ nóng bỏng của đôi môi khiến đầu người ta choáng váng đờ đẫn. 
Người đàn ông hôn không theo quy luật nào hết. Một giây trước nhân lúc Ôn Lệ đang gắt gỏng kích động kéo cô lại khiến cô trở tay không kịp, tới khi cô hoàn hồn thì đã kề sát ngực anh, chân dẫm lên chân anh, phần eo bị ôm chặt được nâng lên, cổ cũng nâng lên để đưa không khí vào miệng. 
Rồi người nào đó đang sửng cồ lên biến thành vũng nước chỉ trong tích tắc, bên tai chỉ con tiếng hít thở trầm đục của anh, đôi môi chạm vào nhau dần trở nên ẩm ướt, Ôn Lệ muốn đẩy cằm anh ra, nhưng đầu ngón tay lại đụng phải phần xương quai hàm đang căng cứng vì dùng sức hôn của anh, theo phản xạ của một người diễn viên, cô nhanh chóng nghĩ đến nếu có máy quay ở góc độ này thì chắn hẳn phần quai hàm trên màn hình của anh sẽ gợi cảm biết bao. 
Nụ hôn dưới ánh mặt trời càng lúc càng nóng, dưới bầu trời quang đãng, trong tầm mắt toàn kiến trúc cao tầng có vẻ góc cạnh lạnh lẽo, văng vẳng trong không khí là tiếng còi và đủ loại tạp âm, trên ban công rộng khoảng hơn 10m vuông, hai cơ thể mềm mại quấn vào nhau trao đổi hô hấp sau giờ trưa lười biếng. 
Cuối cùng hành vi trao đổi hô hấp kết thúc trong tiếng nói nhỏ “Có cameras” của Ôn Lệ. 
Đến khi cửa ban công được đẩy ra lần nữa, nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-sieu-sao-hoi-ngot/942011/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.