Giang Cảnh Di mỉm cười bắt tay với vị thương nhân người Anh. Bọn họ đưa đến nhất trí, hợp đồng đã ký xong xuôi.
Đêm về khuya, Giang Cảnh Di nhanh chóng bước vào trong xe, tiếng giày ma sát với mặt đất tạo ra những tiếng ‘cộp cộp’.
Hứa Tinh chắc hẳn đã ngủ rồi. Nhưng, Giang Cảnh Di vẫn thuận tay mở điện thoại báo tin cho cô biết.
Thành phố G ban đêm tối đen, hiếm khi nào nhìn thấy được những vì sao lấp lánh.
Tối nay Giang Cảnh Di đi đàm phán hợp đồng với Darren, một trong những gia đình quý tộc nổi tiếng ở Anh. Cuộc trò chuyện có chút câu nệ, hai bên đều nhún nhường, không có gì không hài lòng, khó xử hết.
——————————
Giang Cảnh Di nhẹ nhàng bước vào phòng, trên người mang theo hơi nước, hẳn là vừa mới tắm xong.
Hứa Tinh ngoan ngoãn ngủ say, chừa ra một nửa giường đợi anh về ngủ cùng. Giang Cảnh Di cẩn thận xốc chăn lên, nằm xuống, bàn tay ấm áp vươn ra, ôm lấy Hứa Tinh.
Hứa Tinh lầm bầm vài tiếng, làm cho Giang Cảnh Di nín thở thấp thỏm tưởng cô tỉnh giấc. Ai dè, sau đó Hứa Tinh lại an tĩnh ngủ say như chưa có gì xảy ra.
Ánh trăng lấp ló ngoài cửa sổ, phảng phất bầu không khí ấm áp, khiến cho con người ta bất giác thả lỏng, chìm vào giấc ngủ yên bình.
———–
Ở một nơi khác…
Mây mưa, một lúc sau đó, Giang Tĩnh Nghĩa ôm người phụ nữ kia vào lòng, nhẹ giọng hỏi, “Vẫn tiếp tục muốn đóng phim?”
Khúc Chiếu Hi lười biếng, cả người không muốn động, “Vâng. Không phải anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hao-mon-that-ngot/936166/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.