Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Nháy mắt cô đã cùng Giang Cảnh Di đi đăng ký kết hôn, buỗi lễ đính hôn cũng đã kết thúc.
Ngồi trên sô pha, Hứa Tinh hoảng hốt, không ngờ mình đã là phụ nữ có chồng:) May mắn là hai người ở phòng riêng, nếu không thì cô còn hoảng loạn hơn.
Còn Giang Cảnh Di cảm thấy, tiến độ này là quá chậm chạp. Đăng ký kết hôn, đính hôn, cuối cùng anh cũng có thể thuận lợi ôm mỹ nhân về nhà. Tâm tình anh đang vui vẻ, cánh tay vòng ra ôm trọn Hứa Tinh, làm cho người cô dính sát vào người mình, cằm dựa trên đầu cô, nhẹ nhàng cọ cọ.
Trong cổ họng phát ra tiếng cười khẽ. Giang Cảnh Di không nặng không nhẹ vỗ lưng Hứa Tinh.
"Em sợ", Hứa Tinh từ trong lòng anh nói.
Cô giống như một bé dê béo ngây thơ, tự hiến dâng mình vào hang ổ của lão sói xám hung ác nham hiểm vậy. Càng nhìn Giang Cảnh Di càng muốn ôm cô vào ngực ** =))))
Tưởng tượng cô nằm trong lòng, dùng mắt hạnh long lanh nước nhìn mình, nức nở gọi tên anh, Giang Cảnh Di chỉ cảm thấy mãn nguyện, rất muốn làm chút gì đó xấu xa.
Giang Cảnh Di hít sâu một hơi. Đáng tiếc, bé dê béo ngây thơ này lại có tính cảnh giác quá mạnh.
Anh phải nuôi cô trắng trẻo mập mạp, để cô tự mình buông lỏng cảnh giác. Lúc đó, món thịt dê sẽ thuận lợi mà được nấu.
Lúc này, Hứa Tinh không biết suy nghĩ nham hiểm trong lòng lão sói xám đang ôm mình kia. Cô cảm thấy sống chung như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hao-mon-that-ngot/241792/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.