Quan hệ của hai người có bước tiến lớn.
Như Ngô Cẩn Quỳnh nói, "Giang Cảnh Di mà ghét bỏ cậu thì chắc chắn là anh ta bị mù rồi"
Hứa Tinh rất tán thành ý kiến này. Hai người có rất nhiều hành động thân mật, không phải tương kính như tân như trong tưởng tượng của Hứa Tinh.
Hơn một tháng nay, Giảng Cảnh Di luôn ở bên cạnh cô. Hiện tại anh không ở đây, cô có chút không quen.
Mẹ Hứa ngồi xuống bên cạnh Hứa Tinh. Bà chậm rãi vuốt tóc cô, giống như hồi cô còn bé. Con gái mình giờ trưởng thành rồi, có thể làm vợ người ta
"Con có trách ba mẹ không?", bà nhẹ giọng hỏi.
Hứa Tinh lắc đầu. Cô chưa bao giờ trách ba mẹ hết.
Ba mẹ vất vả chèo chống cả một đại gia đình to lớn, cô cũng nên làm việc gì đó giúp đỡ cho bọn họ. Dù sao, việc liên hôn này cũng là do cô tự nguyện.
Chỉ cần cô lắc đầu, ba mẹ cũng không ép cô liên hôn. Ba mẹ rất thương cô đó.
Mấy năm nay, họ hàng thân thích toàn nói bóng nói gió, thổi hơi vào tai ba mẹ cô, muốn bọn họ sinh thêm một đứa em trai để kế thừa. Nhưng ba mẹ kiên quyết từ chối, không phải là vì suy nghĩ cho cô sao?
Quan hệ của mẹ Hứa với mẹ Giang không tồi, vừa lúc Giang gia muốn liên hôn, việc này thuận tiện như nước chảy thành sông.
"Mẹ biết con không vui, nhưng con coi như là vì suy nghĩ cho ba mẹ đi, được không?", mẹ Hứa nhẹ nhàng cho Hứa Tinh dựa vào mình.
"Ba mẹ đã đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hao-mon-that-ngot/241791/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.