******************
"Vương Hạo Thiên anh không tính vào thật sao??" Hàn Bạc Băng ngồi một mình trong phòng tự hỏi, căn bản là không có hơi của con cún này là cô lại không ngủ được.
Một mình Hàn Bạc Băng nằm trong phòng trở đi trở lại cẫn không thể chợp mắt, cũng không thấy bóng dáng Vương Hạo Thiên đâu. Cô lại không muốn lết xuống nhà mời anh ta vào nên thôi kệ.
Buồn bực tức giận nguyên một đêm, cả đêm không chợp mắt làm đôi mắt cô đỏ ngầu, thêm cuồng thâm dưới vành mắt, khuôn mặt hồng cũng trắng bệch nhìn tiều tụy biết bao.
Bà quản gia thấy Hàn Bạc Băng đi xuống vẻ mặt không được tốt liền quan tâm hỏi:"Phu nhân, sắc mặt người không được tốt lắm."
"Cháu không sao!! Thiên không ở nhà sao??" Hàn Bạc Băng ngồi lên sopha hỏi. Bà quản gia khẽ lắc đầu."Lấy cho cháu ly sữa là được."
Nghe vậy bà quản gia liền đi lấy sữa đưa đến cho phu nhân. Bà vừa quay người liền nghe tiếng vỡ thủy tinh.
"Choang...."
Hàn Bạc Băng nằm bất tỉnh nhân sự trên sàn nhà, cánh tay còn đè lên cả các mảnh vỡ, không những thế đầu còn đập vào cạnh bàn máu chảy đủ cs vùng trấn. Trên sàn nhà những mảnh thủy tinh té tư tung má trộn sữa tạo nên một màu sắc hỗn lộn.
"Mau mau gọi cấp cứu!!!" Bà quản gia hoảng hốt hét toáng lên, mấy người giúp việc và vảo vệ cũng nhốn nháo cả lên. Phu nhân yêu quý của thiếu gia xảy ra chuyện những người ở đây đều khó có thể không có liên quan.
Lúc này Mạc Hân còn trong cuộc họp khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hac-dao/1109663/chuong-65.html