*****************
Minh Nhị nhún vai ngồi xuống ghế đối diện, anh ta cũng bắt chéo chân từ từ mở miệng.
"Đó là điều tất nhiên, dám chọc vào sư muội này đảm bảo tôi cho đi tòng."
"Anh biết vậy thì tốt, có cần Thiên Vương chúng tôi giúp."
"Ấy zà......Anh thật biết đùa, bao nhiêu năm ở bên cạnh tiểu sư muội tôi cũng biết không ít cách hành hạ người khác."
Minh Nhị này cũng không dễ chơi, cứ mở miệng là kể lại sự tích của mình với Hàn Bạc Băng.
Hàn Bạc Băng lại hứng thú ngồi một bên nghe hai người đấu khẩu đấy qua đấu lại vẫn chưa phân thắng bại nhưng nghe hai người này luyện thuyên cô thấy vui tai.
Vương Hạo Thiên cuộn tay thành nắm đấm kìn nén cơn giận dữ để không lao vào đấm cho Minh Nhị méo mồm, anh bình tĩnh hỏi:" Hoá ra trí nhớ của Minh lão đại tốt như vậy. Không biết có nhớ tiểu bảo bối nhà tôi đi đâu rồi không??"
"Tiểu bảo bối nhà các người ham chơ giống mẹ nó, chắc Vương lão đại cũng biết rất rõ." Mặt thì cứ tỏ ra bình tĩnh chứ trong lòng đang lo lắng không biết thằng ngóc Vương Thiên Vũ đang ở cái vạt nào.
Hàn Bạc Băng ngồi nghe cũng thấy nhàm chán, chẳng có gì bổ ích.
"Thật phiền, hai người đi theo em ra đây!!" Cô đứng dậy vươn vai ngáp một cái, đưa mắt nhìn hai người đi ra cửa chính. Tất nhiên hai người kia cũng ngoan ngoãn đi theo ngay phía sau.
Cô ngáp thêm cái nữa nói:"Đấy, hai người đứng đây nói tiếp đi, đừng làm phiền bổn cung nghỉ ngơi."
"Rầm...."
"Vợ nh....."
"Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-hac-dao/1109662/chuong-64.html