Ahhh," Đầu đau như búa bổ, Diệp Bội chỉ nhớ rõ tối hôm qua chè chén say sưa ấy nhỉ, sau đó thì ngủ mất rồi, không phải là uống quá nhiều chứ. Cũng không đúng mà, tối hôm qua cô vốn cũng không có uống rượu, "Khụ khụ......" Cảm thấy trên cổ giống như có thứ gì đó siết cô thật chặt, cảm giác giống như là chẳng mấy chốc sẽ nghẹt thở.
Mở mắt ra, Diệp Bội thấy được một thứ làm người ta ngạc nhiên chính là nơi này cũng không phải nhà của mình, mà là một nơi xa lạ, cũng không đúng, nói xa lạ, chỗ này hình như cô đã tới.
"Ôi, tỉnh rồi, tao còn tưởng rằng mày không muốn tỉnh đấy?" Giọng nói quen thuộc, nhưng giọng nói này cũng không nên xuất hiện vào thời điểm này, xuất hiện tại nơi này.
Ý thức Diệp Bội trở về nhưng phát hiện cổ của mình bị treo, thật may là chân có bù thêm đồ đệm lên, không để cho cô đến nỗi cứ chết đi như vậy. Có điều đồ bù thêm ở chân kia lại cũng lung la lung lay, giống như sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào vậy.
"Đây là nằm mơ thôi." Diệp Bội nhắm mắt lại, cô luôn sẽ nằm mơ một chút kỳ kỳ quái quái.
"Không phải nằm mơ đâu, chẳng lẽ bây giờ chân thật như vậy khiến mày không tin phải không?" Giọng nói vang lên lần nữa.
Diệp Bội cúi đầu, lại thấy được người không nên xuất hiện ở nơi này, trợn to hai mắt: "Trang Ninh, sao cô lại ở trong này, không phải là cô đã vào nhà tù sao?"
"Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-cung-quan-gia/2579139/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.