Ôi, lại có nhiều đồ như vậy à, chị dâu cả thật là may mắn.” Đi kèm tiếng nói vang lên bên tai mọi người thì người nói chuyện cũng đi vào, xem ra quần áo trên người đã được lựa chọn cẩn thận, hoàn toàn khác với những kiểu dáng quần áo bình thường kia.
Mẹ Diệp cười cười: “Liễu Chi à, hôm nay nghĩ sao lại tới tìm tôi, bình thường không phải thím cũng không tới cửa sao?” Một con dao găm mềm nhũn cắm vào trên người đối diện, cũng chính là trên người của thím hai nhà họ Diệp.
Trương Liễu Chi xấu hổ cười cười: “Không phải là chị có khách à, cho nên tiện thể tới đây xem một chút, không cần nói như vậy ở trước mặt khách.” Bà thật là không ngờ nhà thằng bé ngày hôm qua lại thật sự có tiền như vậy, lúc bà về cũng thấy chiếc xe kia rồi, bà biết nhãn hiệu phía trên, bởi vì nghe nói đó là hàng hiệu, cho nên bà bắt đầu thầm hối hận ngày hôm qua không cho thằng bé mượn điện thoại gọi về báo tin.
Ba người nhà họ Diêu bên kia ngoại trừ Diêu Cẩn thì hai người còn lại cũng hoàn toàn không hiểu bọn họ đang nói cái gì, cho nên chỉ cười nhìn hai người giao chiến, nhưng mà từ không khí tại hiện trường, bọn họ vẫn có thể nhìn ra có lẽ quan hệ này lại là không tốt lắm.
“Vậy thì cám ơn đã quan tâm.” Mẹ Diệp thản nhiên trả lời, tuy là cũng coi như người một nhà, nhưng nếu như không phải đặc biệt quan trọng thì bình thường cũng sẽ không lui tới, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-cung-quan-gia/124804/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.