Editor: Chôm chôm
Cố Chính Giới không chút để ý mà thưởng thức nút tay áo bằng ngọc của hắn, đột nhiên nhắc tới Lâm Văn Phi, “Quen biết?”
Cố Khấu nhịn không được khụ một tiếng, lắp bắp nói: “Vâng, là đànanh cấp ba.”
Cố Chính Giới “à” một tiếng. một lát sau lại tiếp tục như không có gì mà hỏi: “Cũng nói dối hắn?” Cố Khấu nhớ tới lúc mình vừa lên xe cónói “Là Vương Thi Giai đưa em đến đây”, vừa rồi áo khoác của Lâm Văn Phi vẫn còn ướt, nói vậy Cố Chính Giới lập tức đoán được rằng cônói dối.
thật ra Cố Khấu cũng không biết vì sao bản thân lại nói dối. Nhưng lờiđã nói ra khỏi miệng, nói thêm nữa vẫn là sai.
Toà nhà C này với nhà hàng liền nhau, hai người tới tầng mười sáu, ra khỏi thang máy là hành lang giữa. Hành lang làm bằng pha lê bị hạt mưa làm ướt nhẹp. Trời đã tối rồi, ngọn đèn dầu lờ mờ, biển quảng cáo thật lớn bên ngoài phát ra ánh sáng hồng xanh, khúc xạ lên hành lang, màu sắc mê hoặc chiếu vào Cố Chính Giới một thân tây trang đen, vừa sắc bén vừa thần bí.
Cố Khấu mang giày cao gót nên không thể đi nhanh được như hắn.hắn đã đi trước rất xa rồi, sau đó lại dừng lại chờ cô đi cùng. Cố Khấu bước nhanh theo sau, cùng hắn đi vào chỗ thông của đỉnh toà nhà C tới thang máy VIP.
Cố Khấu mặc quá ít, kì thật có chút lạnh, bả vai rụt lại trước ngực, nhìn trong gương như một con gà ủ rũ cụp đuôi rơi vào nồi canh.
Cố Chính Giới hỏi: “Lạnh không?”
Cố Khấu gật đầu, Cố Chính Giới liền cởi áo tây trang ra khoác lên người Cố Khấu, hai tay kéo kín đầu vai áo. Cố Khấu được bao bọc ấm áp trong tây trang bị kéo đến trước mặt hắn. không chờ cô nói câu “Cảm ơn”, thì nụ hôn của hắn đã rơi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-co-gia/3205808/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.