Edit: Nhạc Dao
Thân gửi nhật ký, hôm nay là ngày 6 tháng 7, cũng chính là sinh nhật của hai anh em họ.
Sáng sớm thằng em ngốc nghếch của tôi đã đòi mẹ hôn nó mấy cái thì thấy khuôn mặt u ám của ba hẹp hòi.
Chậc, thật ra thì hai anh em tôi cũng muốn đá ba ra thật xa, chỉ còn mỗi mẹ là được, ai bảo suốt ngày ba cứ giành mẹ với tụi tôi hoài làm gì.
Đến tối có sấm chớp và mưa rào, Mộ Mộ cứ đòi gặp mẹ. Tôi lo cho nó nên nói cho dì Vương, thế là bà chạy đi báo cho ba rằng Mộ Mộ muốn ngủ với mẹ.
Ngoài trời đang nổi dông tố, vậy mà ba lại nhốt mẹ trong phòng, đã vậy còn khoá cửa nữa chứ!
Tôi lo mẹ sợ nên ôm mền theo, sau đó dùng chìa khoá mở cửa, bảo mẹ đừng sợ.
“Triều Triều ngoan đừng sợ nha.” Mẹ vuốt tóc tôi với vẻ an ủi, sau đó ôm vào lòng. Tôi run rẩy vì “vui”, thế là mẹ ôm tôi càng chặt hơn.
Tối nay tôi có một giấc mơ tuyệt đẹp. Lúc tôi tỉnh dậy định hôn mẹ thay lời chào buổi sáng thì phát hiện ra mình đã ở nhà bà nội.
Tức giận quá đi! Ba mặt dày!
Giờ tôi không còn méc mọi người trong nhà để họ rầy la ba khi không được thức dậy trong lòng mẹ nữa rồi.
Nói là rầy la nhưng ai cũng có vẻ rất lạ. Đầu tiên là bác hai quay đầu sang chỗ khác, rồi đến bà nội vốn hành xử tao nhã lại trừng ông nội, còn ông sẽ che cánh tay rồi lườm ba, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-anh-hau-nguoc-cau-hang-ngay/1176436/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.