Edit: Nhạc Dao
Vào thuở thơ dại chưa hay biết gì, Triều Triều và Mộ Mộ rất sùng bái ba mình.
À mà đó đã là chuyện xưa lắc xưa lơ rồi, còn bây giờ hai bé đang bận đấu với ba mình.
Tần Chấp: “Hôm qua bà nội bảo nhớ hai đứa lắm, mai tụi con qua thăm bà nhé?”
“Tụi con mới về thôi mà!” Mộ Mộ mím môi, nghĩ thầm hôm qua hai anh em họ còn gặp bà nội mà.
Triều Triều mỉm cười hỏi thẳng: “Ngày mai lại là ngày gì vậy ba?” Ba lại định tống tụi con đi bằng cớ gì nữa đây?
“Triều Triều không muốn đi gặp bà nội sao?” Tần Chấp nheo mắt, trên môi vẫn là nụ cười ôn hoà, giống như đang dỗ dành đứa con trai nghịch ngợm vậy: “Triều Triều phải ngoan nhé.”
Tần Tư Triều ngước nhìn ba, đôi mắt cũng nheo lại, từ bề ngoài giống Tần Chấp đã có thể thấy được dáng vẻ điển trai của cậu trong tương lai.
“Hôm qua con còn nghe được bà nội bảo nhớ mẹ lắm.”
“Đúng đúng đúng!” Đôi mắt của Tư Mộ nhìn na ná Tô Uyển sáng rực khi nghe thấy anh trai nói vậy, gật đầu lia lịa: “Mẹ đi cùng với tụi con!”
Đôi mắt Tần Chấp ánh lên vẻ nguy hiểm, sau đó xoa đầu các cục cưng: “Không được. Ngày mai là ngày của mẹ nên tụi con không được quấy rầy mẹ đâu đấy.”
Tư Mộ bĩu môi, nhỏ giọng nói: “Ba là đại ma vương.”
Tư Triều nhíu mày, cậu thấy ba mình chẳng khác nào con cún lớn thích quấn lấy và độc chiếm mẹ đáng yêu cả.
Khi anh em họ hai tuổi rưỡi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-anh-hau-nguoc-cau-hang-ngay/1176435/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.