Edit: Nhạc Dao
Thấy vậy, mẹ Tần cũng đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn mỗi Tô Uyển.
Một lát sau, tay Tô Uyển khẽ nhúc nhích, chuẩn bị gọt táo.
Cô mới cầm con dao gọt trái cây thì Tần Chấp đi vào, ánh mắt trở nên u ám: “Bảo bối đang làm gì thế?”
Cô chớp mắt: “Em muốn ăn táo~”
Tần Chấp bước tới, trên môi vẫn nở nụ cười dịu dàng, bàn tay lại lẳng lặng lấy đi con dao trong tay cô: “Bảo bối ngoan, để anh làm nhé.”
Chỉ cần có liên quan đến bảo bối thì anh không dám sơ suất dù chỉ là một chuyện nhỏ nhặt.
Tô Uyển ngoan ngoãn chớp mắt, rồi buông con dao ra.
Tần Chấp ngồi trên ghế, dùng ngón tay thon dài cầm quả táo lên, rồi chậm rãi gọt nó.
Tô Uyển ngồi trên giường nhìn chằm chằm vào vỏ táo thật dài, đôi mắt sáng như sao: “A Chấp giỏi quá!” Lúc nào cô gọt cũng không được liền mạch như anh cả.
Anh nhớ lại cảnh bảo bối gọt táo… Đôi môi khẽ nở nụ cười, vẻ mặt bỗng trở nên dịu dàng: “Uyển Uyển để anh gọt là được.”
Tô Uyển gật đầu, nở một nụ cười ngọt ngào: “Vâng!”
Tần Chấp ngẩng đầu nhìn cô, môi khẽ nhếch, đôi mắt trong veo, khiến gương mặt tuấn tú như bừng sáng.
Sau khi cắt thành từng miếng nhỏ, cắm lên tăm xỉa răng thì anh mới ngồi xuống giường. Sau đó, anh ôm bảo bối vào lòng, rồi đút cho cô.
“A Chấp ăn chung với em đi!” Cô cũng đút cho chồng một miếng.
“Ừm.” Tần Chấp ung dung ngậm miếng táo, rồi nhấm nháp nó với vẻ lưu luyến.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-anh-hau-nguoc-cau-hang-ngay/1176422/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.