Phong kéo tôi lên đến phòng, anh ta giận dữ đóng sầm cửa lại, lại đùng đùng lôi hết đồ đạc trong phòng ra đập phá. Tôi sợ quá níu mình vào sát vách tường. Thấy tôi, anh ta cười nhạt, nói nhỏ vào tai tôi:
- Giả vờ khóc, khóc lớn lên, nhanh đi.
- Giả vờ.... giả vờ gì....
Phong bực dọc nói lại:
- Giá vờ khóc, cứ giả như tôi đang đánh cô, còn nếu không giả được thì đưa mặt đây tôi đánh thiệt cho mà khóc.
Ôi mẹ ơi tên này điên rồi, mặc dù tôi không hiểu anh ta muốn làm gì nhưng mà thay vì bị đánh thật thì giả vờ bị đánh sẽ tốt hơn. Tôi hít vài cái bắt đầu khóc lóc thê lương, còn Phong thì mạnh tay đập đồ tứ lung tung trong phòng.
"Bốp", "Choảng", "Ầm đùng"...
- Huhu...đừng đánh nữa....huhu...huhu....
Tôi với Phong cứ giả như đang đánh nhau như thế đến khi có người lên gõ cửa, Phong mới dừng tay, còn tôi vì nhập tâm quá nên vẫn còn rưng rức thút thít.
Là tiếng má chồng tôi, bà than dài:
- Phong dừng tay đi, con đánh con nhỏ lỡ có chuyện gì thì sao?
Phong hung hăng trả lời vọng ra:
- Mẹ không thấy cô ta láo với chị dâu với mẹ sao, mới về làm dâu đã muốn làm loạn nhà, không đánh mốt còn láo với mẹ nữa.
- Ờ thì nó chắc nghe nhầm, chị Thắm cũng có nói do con Lài đâu. Mày đừng có nóng tính, tao biết mày nóng tính vậy thì không lấy vợ sớm cho mày làm gì. Cái thằng, xuống ăn sáng đi, chị Thắm lo hết rồi.
Phong gom mớ quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cau-tu/1404649/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.