Lục Thiếu Quân khẽ gật đầu đáp lại mẹ mình xác nhận chiều nay anh đi tàu xuống phương Nam. Đỗ Tuyết Kỳ lặng yên trên bàn ăn, không đáp lời cũng không dám xen vào, chỉ tỏ vẻ săn sóc Tiểu Thành. 
“Tiểu Thành, mau ăn đi con!” 
Đỗ Tuyết Kỳ cất tiếng ngọt ngào, bao năm nay cũng thật cực cho cô ta khi phải đóng vai hiền thê lương mẫu. Tiểu Thành ngồi trên ghế, chân tay không yên, thân thể mảnh khảnh, yếu ớt. Thằng bé nhìn thấy đồ ăn mà lắc đầu quầy quậy: 
“Con không ăn. Muốn mẹ Hiểu Linh cho con ăn cơ. Hu hu…” 
Tiểu Thành là kết quả của lần Đỗ Hiểu Linh say rượu vào bốn năm trước khi nghe thấy tin hôn sự của mình và Lục Thiếu Quân bị đổi sang cho chị gái là Đỗ Tuyết Kỳ. Vì sự cố này mà chuyện cưới xin của Tuyết Kỳ bị lùi lại cả năm. 
Nhớ năm đó, Cụ Cố nhà họ Lục cần xung hỉ để qua trận ốm nặng, nhất định muốn đón chắt nội về nhà họ Lục. Vì chuyện này mà dẫn đến Đỗ Tuyết Kỳ cùng mẹ cô ta cưỡng ép Hiểu Linh để đoạt con. Tiểu Thành trở thành con chính thức trên giấy chứng sinh của Tiểu Thành, rồi thông qua đó gả vào nhà họ Lục. 
Nhưng máu mủ vốn rất thiêng liêng, từ nhỏ Tiểu Thành ốm đau bệnh tật, lúc nào cũng chỉ ngoan khi ở cạnh Đỗ Hiểu Linh. Dù không ai nói với thằng bé, nó cũng nhất định muốn gọi Đỗ Hiểu Linh bằng mẹ. 
“Tiểu Thành, mẹ mới là mẹ của con...cô ta không phải.” 
Đỗ Tuyết Kỳ cất tiếng nhắc nhở. Lúc này có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cam-dung-bo-roi-anh/170987/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.