🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bệnh viện đa khoa Giang Thành,

Tô Tố Như nằm trên giường, mí mắt khẽ chớp. Bên cạnh Lục Thiếu Quân đã ngủ gục.

“Thiếu Quân!” Tiếng Tô Tố Như gọi khẽ, thanh âm yếu ớt mệt mỏi sau khi vừa ở cửa tử trở về.

Lục Thiếu Quân cựa mình rồi giật mình tỉnh dậy. Anh vội vã đi về phía mẹ mình:

“Mẹ! Mẹ sao rồi?”

Tô Tố Như chớp nhẹ mi mắt, môi khô khốc muốn nói nhưng vẫn còn rất khó khăn.

“Không phải Hiểu Linh.” Mất một lúc, rất khó khăn bà ta mới có thể nói ra lời muốn nói.

Lục Thiếu Quân khẽ gật đầu. Anh nắm tay mẹ mình nói:

“Mẹ yên tâm, con đang cho điều tra rồi.”

Tô Tố Như chớp mắt rồi lại nhắm nghiền mắt lại, hơi thở vẫn còn, có lẽ vì tác dụng của thuốc mê chưa hết sau ca cấp cứu, bà ta lại chầm chậm chìm vào giấc ngủ.

Lục Thiếu Quân đặt lại tay cho mẹ mình ngăn cho việc máu bị truyền ngược trở lại dây truyền nước. Sau đó anh kéo lại chăn rồi tỉ mỉ nhìn xem nhiệt độ trong phòng có ổn định hay không. Xong xuôi, anh ngồi yên lặng một lúc. Khi an tâm, Tô Tố Như không có vấn đề gì nữa mới đi ra ngoài hành lang bệnh viện.

“Ngụy Tử Việt, thế nào rồi?”

“Dạ, phía cảnh sát đã cho điều tra, nhưng khu vực đó không có camera nên tạm thời kết luận có thể là do cả hai trượt chân mà thôi ạ.”

Lục Thiếu Quân nheo mí mắt lại hỏi:

“Vậy điện thoại của mẹ tôi thì sao? Bà ấy hẹn ai đi ăn?”

“Điện thoại vì va đập bị văng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cam-dung-bo-roi-anh/1653715/chuong-118.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.