Tại nhà họ Trần, Trần Du Lan buồn bực không vui. Cô ta vừa từ chỗ ông cố Lục về. Bệnh tình của ông cố đã đỡ nhiều, một phần cũng là nhờ Lăng Tuấn Dương cao tay.
“Nhược Đồng, em đã tìm được địa chỉ nhà Đỗ Hiểu Linh cho chị chưa?” Trần Du Lan cất tiếng hỏi người giúp việc trong nhà. Nghe tiếng Trần Du Lan, cô gái giúp việc nhỏ liền đáp:
“Em hỏi rồi chị ơi. Cô ta ở khu Giang Đô Thành, đây là địa chỉ cụ thể.” Vũ Nhược Đồng vừa nói vừa ghé cái điện thoại chỉ cho Trần Du Lan.
“Em gửi định vị cho chị đi. Chị tới thăm Tiểu Thành luôn. Nghe nói Lục Thiếu Quân không đón con trai về.”
Trần Du Lan nói vừa chầm chậm tiến đến trước gương, tự nhìn ngắm mình trong đó.
“Em chưa gặp Đỗ Hiểu Linh nhỉ? Nếu em gặp em sẽ mắt chữ O, mồm chữ A cho coi.”
Vũ Nhược Đồng vừa nghe thấy thế liền ngạc nhiên hỏi:
“Sao lại mắt chữ O mồm chữ A ạ?”
Trần Du Lan cười tự mãn cất tiếng nói:
“Cô ta giống chị vô cùng. Lục Thiếu Quân quả nhiên là một người si tình. Đến chọn người phụ nữ bên cạnh mình cũng chọn giống y hệt chị. Nhưng anh ấy lại chẳng cho cô ta nổi cái danh phận. Em nói xem đó là vì sao?”
Vũ Nhược Đồng vừa nghe thấy thì có chút không thể tin tưởng được. Cô ta nhìn Trần Du Lan với đôi mắt sùng bái:
“Chị Du Lan, dù cô ta có giống chị như đúc thì cái khí chất tiểu thư nhà họ Trần đâu phải ai cũng có được chứ! Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cam-dung-bo-roi-anh/1653680/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.