Tiếng nước xối vào người ào ào. Đỗ Tuyết Kỳ cảm thấy toàn thân thể rệu rã. Chỉ mới hai ngày trôi qua mà cô ta đã thấy khổ sở, cuộc sống treo trên đầu ngọn súng khiến cô ta bất an không thôi.
“Kay! Mày ở nhà không?”
Bỗng nhiên, ở bên ngoài có tiếng đập cửa.
Đỗ Tuyết Kỳ mơ hồ nghe thấy vội vã thu người vào. Đưa tay lấy bộ quần áo trên mắc cẩn thận mặc lại. Cô ta tắt nước để nghe rõ hơn tiếng gọi.
“Hừm. Mẹ kiếp, ở trong nhà mà không ra mở cửa.”
Tên kia nói với giọng hằn học. Hắn đưa chân đạp một cái, cửa bắn tung ra kêu cái “Rầm.”
Đỗ Tuyết Kỳ sợ hãi co rúm người lại, nép vào bên cạnh tủ. Tên kia bước vào bên trong, hắn cao lớn, bụng phệ, cái mép đen sì trông vô cùng buồn nôn. Hắn bước vào trong thì ngửi thấy mùi xà phòng.
“Kay! Mày trốn đâu rồi? Nay mày không mang đàn bà cho tao à? Không muốn sống trên đảo nữa à?” Tiếng gã kia tiếp tục gào, hắn đi vào trong chỗ nhà tắm, phát hiện sàn còn ướt, bộ đồ Đỗ Tuyết Kỳ vừa cởi ra ngoại trừ cái áo ngoài của đám người Thekla thì bên trong là bộ đồ hiệu phụ nữ. Hắn liếc một cái liền cười phè phè:
“Kay! Mày xài gái phố từ bao giờ thế. Thôi nào, cô em đang ở đâu? Mau ra đây phục vụ anh này!”
Đỗ Tuyết Kỳ run lên bần bật. Gã đàn ông này là khách quen của Kay, để kiếm thêm tiền, và để có một chỗ trú trên đảo, Kay cấp gái cho gã.
Ngoài bìa rừng, Daniel
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cam-dung-bo-roi-anh/1653678/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.