“Lục Thiếu Quân, anh cứ vậy mà đuổi em về?” Đỗ Tuyết Kỳ đưa tay kéo lại cửa ấm ức nói.
Sự phản ứng bất ngờ này của Đỗ Tuyết Kỳ khiến Lục Thiếu Quân không khỏi giật mình, anh cau mày chưa kịp đáp.
“Hiện tại địa vị của anh không còn như trước nữa, nếu như anh cứ tự hủy hoại bản thân với con câm ấy ông nội sẽ nghĩ gì?” Đỗ Tuyết Kỳ giận quá đem ông nội ra uy hiếp.
“Cô nói cái gì?” Lục Thiếu Quân cũng có phần không ngờ được đối phương lại hướng đến cái điểm yếu này của anh. Một nửa giây Lục Thiếu Quân có chùn bước lại nhưng nửa giây sau anh lại hoàn toàn chẳng xem lời uy hiếp đó có phân lượng gì.
“Cô nghĩ ông nội hài lòng với một đứa cháu dâu địa vị như cô sao?”
Đỗ Tuyết Kỳ tái mặt. Cô ta lắp bắp:
“Anh cần sự hậu thuẫn của nhà họ Đỗ.”
“Nhà họ Đỗ giờ chỉ còn là cái công ty nát, lấy gì hậu thuẫn tôi? Địa vị trong giới chính trị của ba cô sớm cũng đã không còn nữa.” Lục Thiếu Quân chán ghét đến tận cùng. Nói xong câu này anh không còn đủ kiên nhẫn nữa:
“Cô có tin ngay bây giờ tôi làm đơn ly hôn với cô không? Nếu còn có thể ở lại nhà họ Lục làm một Lục thiếu phu nhân thì nên biết điều một chút.”
Đỗ Tuyết Kỳ nghe xong lời Lục Thiếu Quân thì như thấy sét đánh giữa trời quang, mọi thứ sụp đổ trước mắt. Cô ta còn chưa kịp hoàn hồn thì Lục Thiếu Quân đã từ phòng làm việc bước ra:
“Cô không đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cam-dung-bo-roi-anh/1653624/chuong-27.html