Hạ Ninh thở dài chống tay lên cửa sổ xe nhìn ra bên ngoài. Đúng vậy,cô đang ngồi xe của Hàn Trì về nhà. Tuy nhiên không chỉ có cô và Hàn Trì trên xe, phía sau còn có Hàm Bách.
Lúc cô định tránh giáp mặt ở riêng với hai người,nên muốn đi về nhà trước. Ai ngờ cả hai đều đề nghị đưa cô về. Cô từ chối nhưng hai người lại đồng thanh không đồng ý. Với độ thân quen khác nhau,dĩ nhiên cô chọn đi cùng xe Hàn Trì về. Nhưng không ngờ Hàm Bách lại trơ trẽn như vậy. Anh cứ thế leo lên xe Hàn Trì cùng đưa cô về nhà. Cô dở khóc dở cười chẳng hiểu ra làm sao.
Kiếp trước tuy cô hành y cứu được rất nhiều người, có thể nói công đức viên mãn. Nhiều người có ý muốn hại cô, chứ cô chưa hề mang ý đồ làm hại ai. Thế vì sao kiếp này, ông trời lại 'ưu ái' cho cô mang nợ đào hoa như vậy chứ. Có phải vì kiếp trước cô bị đàn ông phụ bạc phản bội. Nên kiếp này ông trời đền bù cho cô nhiều hơn không?.
Hàn Trì liếc nhìn vào kính chiếu hậu, nhìn về hàng ghế sau. Cậu không ngờ người đàn ông này lại có thể mặt dày như thế. Hạ Ninh đã chọn đi với cậu,cố ý tránh ánh ta. Vậy mà anh ta cũng 'lì' nhất quyết đi theo. Gì mà ban đêm ban hôm con gái như cô đi riêng với một người con trai như cậu không an toàn. Anh ta không an tâm nhất định phải tận mắt nhìn cô vào nhà mới chịu.
Hàn Trì nhớ lại mà tức đến run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-than-y/1838701/chuong-110.html