Hạ Ninh càng nghe càng nhíu chặt chân mày. Khẽ siết chặt bàn tay thành nắm đấm. Mọi người xung quanh đang nhìn cô xì xào bàn tán. Cô còn định nhịn xuống tìm chỗ nào giải thích rõ với Thái Vi Vi. Nhưng cậu ta lại nóng nảy, mắng cô khó nghe như vậy trước mặt bao nhiêu người. Cô không nhịn được nữa rồi. Nhưng cô còn chưa kịp nói gì. Lãnh Nguyệt bên cạnh cô đã bật lại giúp cô.
" Thái Vi Vi cậu mắc bệnh thối miệng phải không? Sao tôi lại nghe mùi thối khắp miệng cậu vậy. Cậu có cần tôi nhờ mẹ tôi đến khám miễn phí cho không?." Lãnh Nguyệt tức giận mỉa mai Thái Vi Vi.
Hạ Ninh đang tức giận nghe thế giật mình. Cô tự hỏi có phải câu chửi này hơi quen quen không. Sao lúc nào Tiểu Nguyệt cũng dùng chiêu này thế. Mặc dù chiêu này cũng luôn khiến đối phương tức chết. Và sự thật Thái Vi Vi lập tức nổi điên hơn.
" Cô nói cái gì. Cô nói ai thối miệng hả. Cô mới thối miệng. Cả nhà cô mới thối đấy. À..cô là phe của con Hạ Ninh sao. Vậy cô cũng hành nghề gái điếm phải không. Hèn gì ăn nói vô giáo dục như vậy."
"Ha...ha...ha.. Cười chết bà đây rồi. Cậu nói tôi vô giáo dục sao. Vậy cậu mắng người ta như vậy là giáo dục à. Woa thật sự ngưỡng mộ cái giáo dục của cậu đấy. Chắc cậu được bà bán cá bán rau ngoài chợ giáo dục cho phải không. Chậc...chậc..có khi các giáo sư của trường này phải đến hỏi thăm cậu để tầm sư đấy." Lãnh Nguyệt cười nhạo.
" Mày câm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-than-y/1838637/chuong-91.html