Chương trước
Chương sau

"Hàn Trì,cậu cũng đến trường mình xem văn nghệ sao?".

Thái Vi Vi vui vẻ chạy đến nắm tay Hàn Trì. Cô không ngờ lại có thể gặp cậu ở đây. Lúc nãy ở phía bên kia nhìn thấy cậu. Cô cứ nghĩ là mình nhìn lầm chứ. Nhưng không ngờ thật sự là cậu.

Hàn Trì bất ngờ vì gặp được Thái Vi Vi ở đây. Nhưng rồi cậu lại nhớ ra. Hình như Thái Vi Vi cũng học trường này. Thấy Thái Vi Vi cười chào hỏi mình. Cậu cũng khẽ ừ rồi mỉm cười.

" Hàn Trì, không giới thiệu một chút sao?". Lãnh Nguyệt đứng bên cạnh khoanh tay nhướng mày với cậu.

Thái Vi Vi lúc này mới chú ý được bên cạnh Hàn Trì còn một cô gái. Cô tưởng chỉ là ngồi cạnh chứ không quen nhau. Ai ngờ hai người lại đi chung chứ. Thái Vi Vi nheo mắt nhìn Lãnh Nguyệt. Thầm nghĩ cô ta là cái thá gì mà dám giở giọng đó nói với Hàn Trì.

"Lãnh Nguyệt, đây là Thái Vi Vi. Bạn thời thơ ấu với mình. Vi Vi đây là Lãnh Nguyệt bạn học phổ thông của mình." Hàn Trì đưa tay giới thiệu hai người với nhau.

Lãnh Nguyệt khẽ nhẫm lại cái tên. Hình như cô đã nghe ở đâu cái tên này rồi. Nhưng nhất thời cô lại không nhớ ra. Tuy nhiên, nếu là bạn thanh mai của Hàn Trì. Cô cũng không thể không lịch sự chào hỏi được.

"Chào cậu". Lãnh Nguyệt mỉm cười chào hỏi Thái Vi Vi.

Nhưng Thái Vi Vi lại không thèm đáp lời. Thậm chí làm lơ luôn Lãnh Nguyệt. Chỉ lo hỏi hang Hàn Trì đủ thứ chuyện. Lãnh Nguyệt nhíu mày với cô gái này. Thầm nghĩ Hàn Trì lại có cô bạn thanh mai khó ưa thế này sao. Rồi cũng chẳng thèm để ý hai người. Tập trung nhìn lên sân khấu theo dõi tiết mục của Hạ Ninh.

Hàn Trì cũng thật sự khó xử với Thái Vi Vi. Tuy không phải là hôn thê nữa. Nhưng tình bạn mười mấy năm của hai người. Cậu cũng không thể nói bỏ là bỏ được. Chỉ đành đưa ánh mắt xin lỗi với Lãnh Nguyệt bên cạnh.

" Tiểu mỹ nhân, Tiểu Ninh xuất sắc lắm. Tiểu Ninh là hay nhất". Sau khi bài biểu diễn của Hạ Ninh kết thúc. Lãnh Nguyệt hưng phấn đứng dậy hét to.

Thái Vi Vi nghe vậy nhíu mày. Chẳng lẽ Hàn Trì đến đây là vì con nhỏ Hạ Ninh kia sao. Là đến xem nó biểu diễn à. Thái Vi Vi nghiến răng nghiến lợi. Ánh mắt sắt như dao phóng về phía Hạ Ninh trên sân khấu.

Lãnh Nguyệt sau khi hét to đã chạy về phía cánh gà. Ôm chầm lấy Hạ Ninh. Hàn Trì cũng đã đứng lên đi theo. Và Thái Vi Vi cũng đi bên cạnh Hàn Trì.

Hạ Ninh bất ngờ với cái ôm của Lãnh Nguyệt. Cô mỉm cười khổ sở,vỗ lưng Lãnh Nguyệt kêu cô ấy mau buông ra. Không cần phải phô trương như vậy. Sau khi Lãnh Nguyệt buông tay. Hạ Ninh cầm cây tiêu bước đến trước mặt Đông Lam.

" Hôm nay rất cảm ơn cậu. Tiêu của cậu đây".

Đông Lam cầm lấy cây tiêu. Khẽ vỗ nhẹ trong tay rồi nói với Hạ Ninh.

" Cậu bi thương như vậy là do cây tiêu hay do người dạy cậu thổi tiêu". Đông Lam nói rồi quay lưng đi mất. Không kịp để Hạ Ninh trả lời.

Hạ Ninh lại ngạc nhiên. Đông Lam cô ấy có thể cảm được cảm xúc của cô,khi cô thổi tiêu sao. Nếu là như vậy. Cô tin chắc tương lai Đông Lam chắc chắn sẽ nổi tiếng hơn nữa với tiêu.

" Bi thương. Bạn trai cũ dạy cậu thổi sao." Thái Vi Vi lên tiếng hỏi Hạ Ninh.

" Việc của tôi không phiền cậu quan tâm". Hạ Ninh vẫn còn khó chịu chuyện Thái Vi Vi xem thường cô.

Hàn Trì thấy phản ứng của hai người con gái trước mặt thì ngạc nhiên. Hai người này quen nhau trước sao. Sao cậu không biết việc này chứ. 

" Hàn Trì, chắc cậu chưa biết phải không. Đúng vậy. Mình và cậu ta học chung ngành học. Chung luôn ký túc xá đấy. Ngạc nhiên không. Bất ngờ chứ". Thái Vi Vi vui vẻ nói với Hàn Trì.

Hàn Trì quả thật ngạc nhiên. Nhưng người ngạc nhiên không chỉ có Hàn Trì. Mà còn có Hạ Ninh.

" Cậu và Hàn Trì biết nhau sao?". Hạ Ninh ngạc nhiên ngơ ngác hỏi.

" Quen sao. Không quen lắm. Hàn Trì chỉ là vị hôn phu của tôi thôi". Thái Vi Vi đắc ý nói.

" Cái gì". Cả Hạ Ninh và Lãnh Nguyệt đều đồng thanh.

Đến bây giờ thì Hạ Ninh đã hiểu. Tại sao Thái Vi Vi lại ghét cô đến thế. Còn cay cú nhục mạ cô hết lần này đến lần khác. Chắc chắn cô ấy hiểu lầm. Hàn Trì và cô có gì đó với nhau. Vì vậy mới không thích cô như vậy. Hạ Ninh thở dài. Nếu cô biết sớm chuyện này một chút thì sẽ giải thích rõ rồi.

Lãnh Nguyệt trừng mắt. Lúc nãy cô đã nghi ngờ Hàn Trì và cô gái tên Thái Vi Vi này quan hệ mờ ám. Nhưng không ngờ lại "mờ ám" tới mức này. Khó trách vừa rồi cô ta tỏ thái độ với cô như vậy. Thanh Mai trúc mã không phải từng được đính hôn từ nhỏ sao. Lãnh Nguyệt cũng thở dài. Thầm cảm thấy Hàn Trì thật đáng thương. Có người vợ ghen kinh khủng như vậy. Tương lai chắc chắn sẽ rất mệt mỏi trong các mối quan hệ xã giao.

Hàn Trì lại nhíu mày với câu trả lời của Thái Vi Vi. Cậu không muốn người khác hiểu lầm. Nhất là Hạ Ninh. Lập tức phản bác lại lời Thái Vi Vi 

" Đó chỉ là trước đây thôi. Bây giờ mình và cậu ấy không còn quan hệ đó nữa. Chúng mình đã hủy hôn ước lâu rồi". 

Hạ Ninh cùng Lãnh Nguyệt đưa mắt nhìn nhau. Vậy tình hình bây giờ là sao đây. Hai người cũng không biết phản ứng như thế nào. Cả hai cùng có chung suy nghĩ. Hàn Trì cũng tuyệt tình thật. Nói thẳng ra như vậy trước mặt người ngoài. Phản bác lại lời Thái Vi Vi. Khác nào tát thẳng vào mặt cậu ấy. Như vậy sẽ khiến con gái người ta xấu hổ cỡ nào chứ. Mặc dù Thái Vi Vi đáng ghét thật. Nhưng chắc chắn Thái Vi Vi rất thích Hàn Trì nên mới cố tình nói như vậy để níu kéo.

" Cậu giải thích với cô ta sao. Cậu sợ cô ta hiểu lầm sao. Mình nói cho cậu biết Hàn Trì. Cậu chỉ có thể lấy mình. Cả đời này cậu chỉ có thể thuộc về mình." Thái Vi Vi mắt đỏ lên nói với Hàn Trì. Sau đó quay sang mắng vào mặt Hạ Ninh.

" Còn mày đừng hòng cướp Hàn Trì với tao. Mày chỉ là một con điếm. Tốt nhất nên biết thân biết phận của mày đi".


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.