*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh ta lạnh nhạt nói.
“Em xem đi, em lựa chọn tự mình đeo vào, hay là tôi giúp em đeo vào.” Quý Quân Tuyết cúi đầu, chú ý tới thứ mà Phong Thiên Lãnh ném vào là một còng tay được chế tạo tinh xảo.
Không đúng! Hẳn là công chân, nó to hơn còng tay, dây nối ở giữa còn được khảm nhiều đá quý hoa lệ cách nhau một đoạn.
Quả nhiên là biến thái, trong nhà mà lại có cái thứ này
Phong Thiên Lãnh dường như biết cậu suy nghĩ gì, cắn quả táo một cái, lạnh nhạt nói
“Xinh đẹp không? Tạo ra dành riêng cho em đấy, hôm qua vốn định đeo lên3cho em, kết quả thấy em ngoan nên không lấy ra, xem ra là tôi nghĩ sai rồi.”
“...” Quý Quân Tuyết khóc không ra nước mắt
Cậu trông như đứa trẻ ngoan lấy lòng, ra vẻ ngỡ ngàng giải thích
“Tôi..
khát nước, nên xuống tầng uống nước, kết quả..
phòng bếp này tối om, tôi cũng không biết công tắc bật đèn ở đâu, cho nên mới mở cửa sổ, có phải anh hiểu lầm gì không?” Nói xong, Quý Quân Tuyết ngơ ngác chớp mắt
“Mở cửa sổ cần ngồi xổm trên bồn rửa à?” Phong Thiên Lãnh không chút lưu tình nào đâm vỡ lời nói dối của cậu
“Tay ngắn, với không tới cửa sổ, quá tối.”
“Uống nước cần cạy khóa?” “Tôi chỉ biết phòng bếp có nước...”
Mặt0Phong Thiên Lãnh sầm xuống, ném quả táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850455/chuong-1431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.