*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu hơi xoay người, nhưng lại bị ngăn lại, cơ thể không nhúc nhích được, nhỏ giọng nhắc nhở: “Tôi..
buồn ngủ!”
“...”Nghe vậy, Phong Thiên Lãnh dùng sức nhắm mắt lại, thầm nuốt nước bọt, đè nén cơn khô nóng trong cơ thể, một lát sau xuống khỏi người Quý Quân Tuyết
Cảnh Triệt vội xoay người, đưa lưng về phía Phong Thiên Lãnh, lấy chăn quấn chặt mình lại mà ngủ, dường như làm vậy mới an toàn một chút.
Nửa đêm, một giờ
Quý Quân Tuyết vẫn cố nén không ngủ, cuối cùng cũng nghe được tiếng hít thở đều đều của Phong Thiên Lãnh..
Quý Quân Tuyết cố ý đợi thêm nửa giờ, xác định Phong3Thiên Lãnh thật sự ngủ sâu, mới lặng lẽ xốc chân lên, mò mẫm xuống giường
Nhặt dép lê trên mặt đất và cẩm ở trong tay, cậu đi từng bước một thật cẩn thận vòng qua giường lớn, đi đến cửa phòng ngủ và dừng lại
Bàn tay trắng nõn cầm lấy tay vịn trên cánh cửa, cẩn thận nhẹ nhàng vặn một vòng, đồng thời quay đầu lại nhìn về phía Phong Thiên Lãnh trên giường
Thấy anh ta không hề động đậy, tốc độ của Quý Quân Tuyết nhanh hơn, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra, nhanh chóng chuồn ra ngoài, không dấu vết nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Rời khỏi phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850454/chuong-1430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.