*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quý Quân Tuyết không hề để ý mà chỉ thản nhiên cười
“Anh Cảnh Triệt, anh không biết đâu
Khi em còn bé, nhà em vô cùng nghèo khổ, là chị đi làm thêm nuôi bọn em trưởng thành
Lúc khổ nhất còn không có cơm mà ăn
Chị ấy phải đi ra ngoài mấy ngày chỉ vì kiểm cho em một cái bánh bao về, chị ấy không chỉ là chị của em, mà còn giống như mẹ em vậy.” Nghe vậy, Cảnh Triệt giật mình, quay đầu lại nhìn cậu
“Vậy em coi anh là gì?” “Đương nhiên là anh trai rồi.” Quý Quân Tuyết lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.
“...” Cảnh Triệt thở2dài một hơi, cũng may cậu không nói là cha
Về chuyện của Quý Quân Tuyết và Quý Quân Mỹ, Cảnh Triệt đã điều tra từ sớm
Mỗi tháng, một phần di sản của cha mẹ hai người để lại sẽ được gửi vào thẻ ngân hàng của Quý Quân Mỹ để hai chị em họ dùng cho cuộc sống hàng ngày
Cha mẹ bọn họ lo Quý Quân Mỹ sẽ tiêu tiền linh tinh, nếu tiêu hết phần di sản thì sau này, tiền để Quý Quân Tuyết đi học cũng sẽ không còn, thế nên bọn họ mới cố ý dùng pháp luật để chi phần di sản đó theo từng giai đoạn
Quý Quân Tuyết nói bị đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850330/chuong-1306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.