*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thủ hạ vội giải thích: “Nơi đó chỉ có một con đường..
khẳng định đứa trẻ kia chạy lên núi, người của chúng tôi đã đuổi theo rồi
Nhưng mà...”
“Nhưng mà cái gì?” Tiểu Đường sống giận
“Nhưng trên đỉnh núi là biệt thự Ước Phong, thuộc hạ như chúng tôi không vào được.” “Ý cậu là đứa trẻ kia chạy lên biệt thự Ước Phong?”
“Rất có thể là thể”
Tiểu Đường lại đập sau đầu anh ta một cái: “Cậu có đầu óc hay không thể hả, một đứa trẻ ba tuổi sao có thể chạy xa như vậy được? Cậu coi biệt thự Ước Phong là nơi nào? Các cậu còn không thể vào được thì làm sao nó vào nồi2cơ chứ?”
“..” Thủ hạ sợ tới mức lập tức cúi đầu nói xin lỗi: “Bây giờ chúng tôi sẽ lập tức đi tìm, dù có phải lật tung cả cánh rừng lên cũng phải tìm ra.” Tiểu Đường cảnh cáo: “Cậu làm việc nhỏ tiếng một chút, lỡ để các khiến ti úy khác mà biết thì mặt mũi lão đại sẽ mất hết
Một đứa trẻ mà cũng không trông chừng được.”
“Vâng vâng vâng!” Thuộc hạ lập tức xoay người sai nhau đi tìm người...
Tại biệt thự Ước Phong
Tám đại ti úy đã đi khỏi, tòa thành giống như biệt thự, ngoài Nhạc Phong và quản gia cùng với các thủ vệ canh giữ xung quanh biệt thự ra thì biệt thự rộng lớn trống rỗng, lại trở nên im lặng,7lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850200/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.